Đường Mạn nằm ở trên giường 3 ngày mới khỏe hơn một chút.
Buổi tối hôm được cảnh sát đưa về, cô đã lạnh đến nỗi tócgáy toàn thân đều dựng đứng, may mắn là cảnh sát kịp thời phát hiện, nếu khônghậu quả thật không thể tưởng tượng nổi.
Cô lên cơn sốt, bác sĩ vội vàng truyền ngay 3 chai thuốc, côcũng không ra mồ hôi, không ra mồ hôi thì sẽ không hạ sốt, sức khỏe cũng trầmtrọng hơn. Mà chu kỳ kinh nguyệt của cô cũng đúng lúc đến thăm, bởi vì bị lạnh ởbên ngoài khá lâu, lần này lượng máu đặc biệt nhiều, cô đau đến nỗi ruột gan quặnthắt, máu cục không ngừng chảy xuống, chảy đến nỗi cơ thể cô gần như bị hút hết.Cảm cúm, phát sốt, nhứt đầu, tan nát cõi lòng, liên tục trong 3 ngày, cô vẫnrơi vào tình trạng nước sôi lửa bỏng, giãy giụa trong ngây dại, rèm cửa trongphòng được thả xuống, che khuất đi ánh sáng, bởi vì cô không dám tiếp xúc vớiánh sáng, cho nên cả căn phòng cũng nhuốm một tầng sầu muộn âm u. Cô chỉ nằmnhư vậy, không hề có sức sống, không còn cảm giác.
Nhưng trong 3 ngày đó, cô có cảm giác mơ hồ rằng dường nhưTrương Khải Hiên luôn ở bên cạnh cô, bởi vì có 1 lần, cô khát nước, gọi thềuthào, khát, khát quá.
Lúc này, lập tức có một đôi tay nâng cô dậy, cho cô uống nước,là tiếng của anh, anh khẽ thì thầm bên tai cô: “Không cần sợ.”
Cô không biết đó có phải là sự thật không, hay chỉ là, mộtgiấc mơ.
3 ngày sau, cô có chút hơi sức, mở mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-leo/1877848/quyen-1-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.