🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chu Duyệt rất ngạc nhiên: “Anh là?”



Người đàn ông trong điện thoại lễ phép nói: “Xin chào, tôilà tuần cảnh, chị là người nhà của chủ chiếc điện thoại này sao?”



Chu Duyệt sợ hãi, Trương Khải Hiên liền giật lấy điện thoại:“Anh là tuần cảnh? Vợ tôi đâu?”



15 phút sau, một chiếc xe cảnh sát dừng ở bên ngoài, TrươngKhải Hiên vội vã bước ra, nhìn vào trong xe, ở ghế sau, trên người Đường Mạn làmột chiếc áo khoác của cảnh sát, đầu tựa vào kính xe, hình như cô đang mê man.



Tất cả mọi người đều đi ra ngoài.



Cảnh sát trách anh: “Khi chúng tôi tuần tra phát hiện thấycô ấy bất tỉnh ở công viên, anh là người nhà của cô ấy sao? Tại sao lại để cô ấyra ngoài một mình? Trời lạnh như thế, một mình cô ấy ở bên ngoài rất nguy hiểm.”



Trương Khải Hiên đành phải thấp giọng xin lỗi: “Xin lỗi, cámơn các anh.”



Cảnh sát nói: “Cô ấy đã tê cóng đến nói không ra tiếng,chúng tôi hỏi cô ấy rất nhiều lần, hỏi nhà cô ấy ở đâu, cô ấy chỉ khóc khôngnói gì, may là các người gọi điện thoại đúng lúc, bằng không chúng tôi chỉ cóthể đưa cô ấy đến trại tị nạn.”



Cảnh sát còn tốt bụng thông báo không ngừng, Trương Thụy Hằngnhanh chóng chạy ra nói xin lỗi và cám ơn với cảnh sát.



Trương Khải Hiên mở cửa xe chỗ Đường Mạn ra, Đường Mạn yếu ớtngã xuống, đúng lúc ngã vào ngực anh.



Anh đau đớn, trái tim gần như bị xé thành từng mảnh vụn, ĐườngMạn, tại sao em lại chạy đến công viên Tử

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-leo/1877847/quyen-1-chuong-49.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Dây Leo
Quyển 1 - Chương 49: Anh là thằng khốn nạn
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.