Mọi người trong phòng stream hâm mộ Phong Linh Tử cực kỳ, mua chim lại có thể mua được bảo vật, may mắn không ai có được. Nhìn điệu bộ giàu có hống hách của con sáo mỏ ngà, sợ rằng sẽ tặng cho cô ấy phần thù lao lớn.
Nếu như là kim cương, không cần quá nhiều, một viên là đủ.
Biểu cảm của đương sự là Phong Linh Tử lúc này mù tịt: “Vậy, chỗ bố tôi nên giải thích thế nào đây?”
Lúc này đầu cô ấy ong ong như đang mơ, nói chung là không chân thật một chút nào.
“Ồ, bố cô bị một con chim mắng à?” Sau khi sáo mỏ ngà nghe phiên dịch xong thì im lặng một chút rồi thản nhiên nói: “Cứ để đó cho tôi. Tôi sẽ giúp bố cô xử lý con chim đó. Sau đó cô thả tôi đi, được không?”
Những ngày tháng mất đi tự do, mỗi ngày đều rất giày vò. Bầu trời bao la biến thành một cái lồng nhỏ, nó nhìn thấy người mua nào cũng sẽ nói như vậy, nhưng không có ai có thể nghe hiểu được.
Khó khăn lắm mới gặp nên làm gì cũng được.
Phong Linh Tử trưng cầu ý kiến của Lương Cẩm Tú, về nhà rồi phóng sinh có lẽ sẽ mất một khoảng thời gian dài.
Lương Cẩm Tú đồng ý rất sảng khoái. Bây giờ cô cũng giống như khán giả, cực kỳ tò mò đối với kho báu của sáo mỏ ngà, không tận mắt nhìn thấy, sợ là bữa trưa cũng không có hứng ăn.
Khu dân cư nơi bố của Phong Linh Tử ở đã rất lâu đời, khoảng cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-la-nong-truong-khong-phai-vuon-bach-thu/3488156/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.