Lương Cẩm Tú hiểu được sự phẫn nộ của Hoan Hoan.
Nếu đổi lại là chính cô, có lẽ cô có thể làm được chuyện vì đại nghĩa diệt thân, nhưng cũng không thể chấp nhận được cách làm này. Có lẽ lần đầu tiên nó tin tưởng vào con người như vậy nhưng lại tận tay đẩy chủ nhân của mình vào ngõ cụt.
Mọi lời giải thích đều rất vô nghĩa.
Hai viên cảnh sát đặc nhiệm giơ khiên chắn chống bạo loạn ra để bảo vệ Lương Cẩm Tú.
Hoan Hoan là một chú chó trung thành.
Bọn họ sẽ không làm hại một chú chó trung thành.
Hoan Hoan vây quanh tấm khiên cất tiếng gầm thấp. Đôi mắt già nua phát ra ánh sáng màu xanh lục nhìn chằm chằm vào Lương Cẩm Tú, nó không cứu được chủ nhân vậy thì cứ giết chết con người đã lừa dối mình kia.
Dương Viễn Phong khẽ thở dài, nhận lấy khẩu súng từ tay một cảnh sát, bóp cò.
“Bịch!”
“Là tiêm gây mê, không nguy hiểm đến tính mạng. Tôi sẽ cho người mang nó về.” Dương Viễn Phong không đành lòng nhìn Hoan Hoan loạng choạng ngã xuống rồi lại cố gắng đứng dậy, anh ấy vẫy tay: “Rút lui.”
Lý Ngọc Hoa sa lưới, chuyện này chính là một bước đột phá lớn, vô số gia đình nạn nhân cuối cùng cũng đợi được ngày này.
Cảm giác áy náy của Lương Cẩm Tú đối với Hoan Hoan nhanh chóng được thay thế bằng cảm xúc khác.
Dàn trận tìm kiếm trên núi to như vậy, các nhóm tám chuyện ở các làng chưa từng ngừng lại, đủ loại tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-la-nong-truong-khong-phai-vuon-bach-thu/3487112/chuong-74.html