Ngày hôm sau khi Chung Thái Lam tỉnh dậy, mặt trời đã lên cao.
Chung Thái Lam chậm rì rì đứng lên, chợt phát hiện Chu Mạnh Ngôn đang dùng laptop của cô để lên mạng: “Anh làm gì đấy?”
“Tìm một ít tư liệu.” Chu Mạnh Ngôn đáp, “Xin lỗi vì tự tiện lấy đồ của cô mà chưa xin phép, tuy rằng tôi đã gọi cô rồi nhưng mà cô ngủ say quá nên không nghe thấy.”
“Ồ.” Chung Thái Lam ngáp một cái, bước vào nhà tắm để rửa mặt, “Nói hay quá nhỉ, làm như người lần trước xem trộm điện thoại của tôi không phải là anh ấy.”
Nét mặt Chu Mạnh Ngôn không thay đổi: “Những lúc bình thường thì tôi sẽ không bao giờ dùng thủ đoạn đâu… Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, đây là đặc tính mà cô cho tôi mà, không thể trách… Này, cô làm cái gì thế?”
Chung Thái Lam cầm bàn chải đánh răng lao ra, phẫn nộ nói: “Đừng có cái gì cũng đổ lên đầu tôi! Tôi chưa bao giờ viết là anh biết chơi đểu người khác cả!”
Chu Mạnh Ngôn giật mình: “Thật à?”
“Tôi mà lừa anh thì tôi làm chó!” Chung Thái Lam tức giận lên tiếng: “Hôm qua anh cũng đọc bản thảo rồi còn gì, tôi có viết à? Tôi viết chỗ nào?”
Chu Mạnh Ngôn cẩn thận nhớ lại, đúng là hôm qua Chung Thái Lam đã đưa tất cả bản thảo cho anh đọc, có lẽ vì để bù đắp những tiếc nuối của bản thân nên các đặc tính mà cô cho anh đều là tính chính diện, còn việc chơi đểu… Hình như là cô không viết thật.
Đột nhiên anh cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-la-mot-cau-chuyen-bi-an/1726303/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.