Uông Lệnh Phi và Bạch Đào đến ga tàu điện ngầm thì lập tức chia thành hai ngả, vốn tưởng rằng muốn bắt đã khó lại càng khó, nào ngờ vừa đi được hai ga thì đã thấy Chu Mạnh Ngôn bị mọi người bao vây.
Đúng là trời cao có mắt. Cửa tàu điện ngầm vừa mở ra, Uông Lệnh Phi ba chân bốn cẳng lao tới chỗ vòng vây, không nói không rằng lặng lẽ tới gần, chuẩn bị tóm gọn Chu Mạnh Ngôn.
Nào ngờ Chu Mạnh Ngôn lại như có mắt sau đầu, đột nhiên nhấc cổ áo người đàn ông kia lên và đẩy mạnh về phía sau, vừa khéo lại đẩy vào đúng người Uông Lệnh Phi.
“Đệt!” Uông Lệnh Phi hất người đàn ông kia ra, quát lớn, “Đứng lại!”
Chu Mạnh Ngôn vừa chạy được mấy bậc thang thì đột ngột đứng lại, quay đầu nói, “Cảnh sát Uông, tên kia vừa sàm sỡ phụ nữ nơi công cộng đấy, đừng để anh ta chạy mất.”
“Nếu anh có bản lĩnh thì quay về viết bản tường trình với chúng tôi đi.” Bạch Đào thở hồng hộc lách qua đám người đi đến.
Uông Lệnh Phi túm người đàn ông kia giao cho Bạch Đào, “Phụ trách đi.” Ông ta nói xong thì lập tức đuổi theo Chu Mạnh Ngôn.
Chung Thái Lam cảm thấy tim mình như nhảy lên tận cổ họng, bất chấp mọi chuyện, cô gõ bàn phím như điên: “Đúng lúc này một nhóm học sinh ùa tới, chặn Uông Lệnh Phi lại, ông ta đành phải dừng bước…”
Vốn dĩ định viết là Uông Lệnh Phi mất dấu Chu Mạnh Ngôn nhưng không ngờ tốc độ tay của cô không hề khả quan chút nào, vừa gõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-la-mot-cau-chuyen-bi-an/1726300/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.