- - Con đã làm sai, chị ấy không cần con nữa.
Giọng nói nhỏ của Tô Tịnh An đầy ủy khuất và đau thương trực tiếp đâm thẳng vào trái tim lão Hoàng. Bàn tay to đầy những nếp nhăn của bà vuốt tóc Tô Tịnh An, ngẩng đầu nhìn Cao Tịch Huy.
Cao Tịch Huy là do bà một tay dẫn dắt, không cần biết bây giờ bà đã biến đổi trầm ổn bình tĩnh bao nhiêu, biết che dấu tình cảm của mình.
Nhưng lão Hoàng chỉ nhìn một cái là phát hiện ra sự đau khổ trong ánh mắt bà, từng đốm nhỏ một rồi kết thành một mảng.
Thở dài nặng nề, lão Hoàng chỉ nói ra một câu: "Biết sai thì có thể sửa."
Tình cảm dù sao cũng là chuyện của hai người. Dù bà là thầy cũng không thể nói nhiều.
Mọi người đã vào bàn tiệc.
Nhiều năm không gặp, đến hôm nay hội họp lại, tất nhiên những câu chuyện kể ra cũng không hề ít. Lúc đầu còn là rượu trắng sau đó thì sợ không thoả mãn, cứ từng thùng từng thùng bia được chuyển vào trong phòng.
Bí thư chi đoàn hồi ấy giờ đã về quê làm nông, ông hút điếu thuốc nhớ lại: "Ay da, đừng nhắc nữa. Hồi đó lão Huy chỉ là thành phần tội phạm trong lớp. Tôi còn nhớ có lần chỉ vì tôi cùng một bạn nam lớp khác bắt nạt An An mà bà ấy cầm cái cuốc đuổi theo đến hai dặm."
"Còn không phải sao? Ai mà không biết hai người họ tốt thế nào cơ chứ. Lão Huy bảo vệ An An như thế, bao nhiêu người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-dua-manh-liet/2992062/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.