Hai người yên lặng thật lâu, Trương Mạn Địch ngồi trong phòng khách chăm chú quan sát Lệ Trọng Mưu. Hóa ra, cũng có lúc khuôn mặt anh có biểu cảm như thế…
Cô thất thần, Lệ Trọng Mưu quay lại. Nhìn anh đến gần mình, tự dưng cô nghĩ, hiện tại chẳng khác gì thước phim quay ngược hồi ức, khi những anh chàng phải chờ đợi cô đi tới.
Đối mặt với anh, sự rung động này, dòng nhiệt huyết trong trái tim này, chưa bao giờ thay đổi. Trương Mạn Địch cố gắng kìm nén nỗi lòng, đứng dậy hơi cúi người: “Anh có việc, em đi trước nhé.”
Cô không biết bây giờ anh nghĩ gì, hình như anh đang chịu đựng điều gì đó, vẻ mặt anh đầy bí hiểm. Chính vẻ mặt ấy lại khiến cho người ta mê mệt.
Thấy Lệ Trọng Mưu vuốt cằm, lòng Trương Mạn Địch trỗi lên cảm giác mất mát. Cô chỉ có thể mỉm cười tạm biệt.
Lái xe rời đi, mưa đêm lành lạnh, chạy được nửa đường, từ phía sau một chiếc SUV lao vụt tới, vội bật cần gạt nước, chiếc xe kia lướt vọt qua trước. Trương Mạn Địch đánh tay lái, nhìn biển số xe phía trước, tim cô căng cứng.
Cố nhìn lại lần nữa, cô xác định, đó là xe của Lệ Trọng Mưu.
******************************
Đôi mắt Hướng Tá lộ vẻ hoảng sợ, nửa giây trước ngọn lửa trong anh bừng lên dữ dội, giờ đây bắt đầu dịu lại, anh hôn cô nhẹ nhàng, anh muốn cô quên đi tất thảy, tận hưởng khoảnh khắc hạnh phúc. Anh là cao thủ tình trường, anh biết làm thế nào để khiến một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-dua-khong-dut/2686641/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.