Hôm sau.
Khi nàng đau đầu mệt mỏi tỉnh lại, phát hiện chính mình nằm trong một căn phòng xa lạ, hơn nữa nó dị thường xa hoa.
Một người đàn ông nàng không biết tên đang lộ ra vẻ mặt cười trào phúng nhìn nàng.
“Tỉnh?” Âm điệu dày, bạc môi tà ác hơi hơi giơ lên.
Nàng kinh hoàng luống cuống nhìn hết thảy bốn phía xa lạ, bao gồm nam nhân tuấn mỹ tà ác trước mắt, “Đây là nơi nào? Ngươi là ai? Ta sao lại có thể ở nơi này?”
Mơ hồ từ nãy giờ nàng mới chú ý tới cả người mình trần trụi, Hồ Phi Phi đột nhiên cả kinh, nhanh chóng đem chăn kéo đến tận cổ.
“Ngươi, tên hỗn đản này ngươi làm gì với ta vậy?”
Vẻ mặt nàng đề phòng, trừng mắt nhìn người đàn ông kia toàn thân đều tràn ngập hơi thở nguy hiểm, ngũ quan thâm thúy nhìn hơi hơi quen mắt, nhưng nàng lại chẳng thể nào nhớ ra đến tột cùng gặp qua hắn ở nơi nào.
Hoắc Dĩnh Thần tao nhã cúi thấp xuống, đem ngũ quan tuấn mỹ mị hoặc lòng người của mình tiến sát mặt nàng, hai người tiếp xúc gần gũi như thế làm trái tim Hồ Phi Phi không chỉ kinh hoàng mà còn hoảng hốt.
Người thanh niên này không chỉ tuấn mỹ, mỗi động tác giơ tay nhấc chân đều toát ra thần thái quý tộc cùng ngạo mạn, mà ngay cả khuôn mặt tươi cười đều thuộc cái loại cực phá hư này.
Hai tay hắn chống xuống giường, hơi ác ý đe dọa tiến gần đến khuôn mặt nàng, “Ân? Tên hỗn đản là ta đã làm gì với ngươi vậy?” Hắn cười khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-do-tieu-me-me/120635/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.