"Phụt", khi Mộ Thiển Thiển thoát ra, thứ đồ vật ở bên trong nàng cũng bị mạnh mẽ tách ra.
Thời điểm côn thịt và u kính bị chia lìa, mật dịch bắn ra, dù là Mộ Thiển Thiển hay là Đông Lăng Mặc, đều nhịn không được hít ngược một ngụm khí lạnh.
Hoa huyệt ở nháy mắt được hoàn toàn thả lỏng, tuy rằng vẫn còn rất đau, nhưng ít ra không hề bị căng lớn, Mộ Thiển Thiển chịu đựng cảm giác bị xé rách, tay chân luống cuống nhặt lên chăn gấm che ở trên người chính mình, mới dám trộm quay đầu lại liếc nhìn Đông Lăng Mặc một cái.
Vừa quay đầu lại, đầu tiên thấy được chính là côn thịt thật lớn đang gắng gượng của hắn, trên côn thịt rõ ràng còn dính đầy mật dịch, nguyên lai, vừa rồi vẫn luôn cắm trong u huyệt của nàng, lại là vật kia của hắn! Hắn cư nhiên lấy vật to lớn kia cắm trong người nàng cả đêm! Hắn sao lại vô sỉ như vậy?
Bất quá, lần này Mộ Thiển Thiển thật sự hiểu lầm hầu gia rồi, trên thực tế, ngay cả bản thân Đông Lăng Mặc cũng không hiểu được, khi nào hắn đã đem côn thịt cắm vào mật huyệt nha đầu này, việc này...... Có chút khó giải thích.
Hắn trước giờ không phải kẻ hay giải thích cho người khác, nếu khó nói, vậy đơn giản khỏi nói luôn, tùy nàng muốn nghĩ sao thì nghĩ.
Ánh mắt đặt ở trên côn thịt chính mình, nhìn đến mật dịch oánh nhuận ánh sáng, Đông Lăng Mặc nhịn không được, lại lần nữa cứng rắn, hận không thể một lần nữa đem côn thịt dùng sức nhét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-do-cong-chua-nu-no/224603/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.