Mộ Thiển Thiển cũng không đáp lại lời nói ngả ngớn của Đông Lăng Mặc.
Hắn có chút mất hứng, đem thân thể nho nhỏ của Mộ Thiển Thiển xoay lại đây, để cho nàng nằm ngửa trên giường, mới phát hiện hai mắt nàng nhắm nghiền, xem ra đã trong lần cao trào cuối cùng kích động đến ngất xỉu luôn.
Lông mi thật dài nằm ở dưới mi mắt, phía trên còn sót lại nước mắt mà vừa rồi nàng khóc thút thít, bộ dáng đó trông thật điềm đạm đáng yêu, làm lòng người mềm mại rất nhiều, rồi lại gợi lên ý muốn một lần nữa dùng thứ cực đại của chính mình thật căng ra cánh hoa nàng, một lần nữa đem nàng thao đến khóc.
Bộ dáng của nàng khi khóc thút thít, thật đẹp……
Khóe mắt liếc thấy vết máu trên khăn trải giường, đáy lòng một lần nữa bị kích động, bất quá nghĩ đến đây vẫn là lần đầu tiên của nàng, bỗng nhiên, Đông Lăng Mặc sinh ra một loại cảm giác thương tiếc trước giờ chưa từng có.
Nằm xuống ở bên cạnh nàng, Đông Lăng Mặc ôm nàng vào lòng, nhắm mắt lại cùng nàng chợp mắt.
Côn thịt dưới thân còn cứng rắn, để ở giữa hai chân giữa, hắn lại quan tâm thân thể yếu ớt của nàng, cố nén xúc động lần nữa đem nàng đè xuống, chỉ ôm nàng ngủ, lẳng lặng nhắm mắt lại.
Tinh lực cả người còn chưa hoàn toàn dùng hết, nhưng sau khi ôm lấy thân thể nho nhỏ mềm mại của nàng, bỗng nhiên nảy sinh cảm giác an tĩnh cả đời khó có được.
Nhiều năm qua vẫn luôn ở bên ngoài hành quân đánh giặc, sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-do-cong-chua-nu-no/224602/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.