Editor: Hoa Lạc Thiên Tế
Ký ức khi còn bé nối đuôi nhau mà đến.
Chiếc bánh kem nhỏ trên bàn ăn mỗi năm, hứa một điều ước dễ dàng thực hiện được, còn có những điều kinh hỉ mà ba mẹ cho đến bây giờ vẫn chưa hề thay đổi.
Mãi đến, một năm đó.
Món quà nhiễm lên vệt đỏ sậm của ba mẹ, hai mươi năm từ đó về sau không hề trải qua một lần sinh nhật.
Sinh nhật, cũng là ngày giỗ của ba mẹ.
Tả Ngôn bị kéo vào xe, Tạ Hào có chút trầm mặc, dọc theo đường đi không hề nói được một lời.
Tả Ngôn: "Ta nói sai gì à?"
Hệ thống: "Không nói sai."
Tả Ngôn không hiểu ra sao, đường này cũng không phải đường về nhà a.
Hệ thống: "Chuẩn bị tâm lý cho tốt đi."
Đến nơi, đoạn đường phía trên xe không chạy vào được.
Tạ Hào bảo cậu ngồi chờ trong xe, hắn bước đến gõ cánh cửa của ngôi nhà đang treo một ngọn đèn mờ nhạt.
Nửa ngày mới từ trong đó bước ra, trong tay ôm một bó hoa bách hợp.
Lên xe, mang bó hoa đặt ở hàng ghế phía sau, Tả Ngôn nói: "Đợi đã!"
Mở cửa xe chạy ra ngoài, trong chốc lát sau cũng như Tạ Hào mà ôm một bó hoa lan trở lại.
Tạ Hào nhìn bó hoa lan trong tay cậu, vẻ mặt khẽ thay đổi.
Ban đêm yên tĩnh, trên nền trời tối đen hé lộ một ánh trăng mỏng manh, hai người đi lên núi, bật đèn LED điện thoại rọi xuống chân roi rõ đường, càng đến gần, cũng có thể nhìn ra nơi đây là đâu.
Hơn nửa đêm lại đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-di-dung-mo-nua/1795003/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.