Editor: Hoa Lạc Thiên Tế
Qua ngày hôm sau, Tả Ngôn bị một xúc cảm lành lạnh trên mông khiến cậu bừng tỉnh.
"Đánh thức em?"
Vô nghĩa, bị một cái móng vuốt sờ tới sờ lui trên mông mình... ai, không nói đâu.
Mông vừa được bôi thuốc xong, vẫn còn trên người.
Trên hai tay có dấu vết bị cuộc chặt, trên lưng có vết máu ứ động, dấu răng trải rộng khắp thân thể.
Tạ Hào cau mày, đầu ngón tay lướt lướt qua trên miệng vết thương, cả người Tả Ngôn liền run lên.
Đều là chuyện tốt do tên bệnh thần kinh anh làm đó, còn động vào nữa! Còn dám động vào nữa hả!
... Anh thử là tôi đi.
Tả Ngôn nắm lấy ngón tay hắn để vào trong miệng cạ cạ, muốn cắn đứt nó.
Tạ Hào sửng sốt, nhìn về phía chai thuốc mỡ bên cạnh.
Tả Ngôn đột nhiên nhớ đến, bàn tay kia vừa nãy...
Phi... phi phi.
"Xin lỗi, sau này sẽ không vậy nữa." Tạ Hào cầm thuốc vẽ loạn trên người của cậu, nhìn thân thể ngẫu nhiên run rẩy lên của cậu.
Tả Ngôn không nói được lời nào.
Người anh em, anh vẫn nên đi khám bệnh trước đi.
Buổi sáng lúc ra khỏi nhà, Tạ Hào lấy 'xích chân' qua, Tả Ngôn chủ động đưa chân qua cho hắn.
Nhìn cậu bị khoá lại lần nữa, ôm lấy cậu hôn một cái, lái xe rời đi.
Ôm đồ ăn vặt ngồi trở lại sa lông, nhìn Nhị Cẩu đang dùng móng vuốt khều khều dây xích, thỉnh thoảng phát ra tiếng cười.
Rõ ràng có thể rời đi, lại vẫn đồng ý mà mang thứ này vào, điều này đại biểu cho tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-di-dung-mo-nua/1795002/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.