Editor: Hoa Lạc Thiên Tế
"Đến đây nói nghe xem, sao cậu chỉ được rõ ràng cái thứ này hay vậy?"
Tả Ngôn nói, "Bởi vì tôi từng thấy rồi."
Sắc mặt Hoàng Nghiêu trầm một chút, "Cậu từng gặp ở đâu?"
Tả Ngôn nói, "Trong lúc tôi còn sống."
Nói xong Tả Ngôn không biết vì sao mà cảm thấy có chút kiêu ngạo.
Nhận ra suy nghĩ của bản thân hơi sai sai, Tả Ngôn hỏi hệ thống có phải cậu xảy ra vấn đề hay không, chút chuyện này sao có thể làm cậu kiêu ngạo.
Hệ thống: "Chắc là do giống loài của ngươi khác với bọn họ."
Tả Ngôn: "Nói tiếng người."
Hệ thống: "... Dựa theo niên đại mà tính, ngươi đã là đời tổ tông của bọn họ."
Tả Ngôn trầm mặc, nửa ngày sau mới nói, "Nghe ngươi nói như vậy, thật sự có chút thích."
Mà sau khi nghe Tả Ngôn nói, cảm xúc của ba người ở đang có vẻ trầm mặc, tuy đã sớm biết cậu không phải người sống, nhưng nghe chính miệng cậu nói lại vẫn cảm thấy không được tự nhiên.
Triệu Lục nghẹn nửa ngày mới nặn ra được một câu, "Nén bi thương."
Tả Ngôn:... "Cám ơn."
Cố Tranh vuốt vuốt chén trà trong tay, hỏi, "Vậy cậu đã thấy qua mấy cái bình sứ xanh này rồi?"
Ánh mắt của hai người còn lại loé sáng, dời tầm mắt chăm chú nhìn cậu.
Tả Ngôn kinh ngạc nhìn Cố Tranh, sao anh ta biết được đây không phải cái bình duy nhất?
Tả Ngôn nhíu mày suy nghĩ, ký ức trong đầu của cậu loé lên rồi biến mất, nửa ngày sau mới không quá xác định nói: "Hình như là... bốn cái."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-di-dung-mo-nua/1794949/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.