Editor: Hoa Lạc Thiên Tế
Sau lần bị bỏ thuốc nói thật, liên tiếp mấy ngày sau đó mỗi lần Tả Ngôn nhìn thấy Cố Tranh đầu sẽ thật cẩn thận.
Nhưng mà qua vài ngày, cậu nhận ra thái độ của Cố Tranh đối với cậu cũng không khác gì trước kia lắm, mới thở ra một hơi.
Cố Tranh vẻ mặt thản nhiên nhìn cậu hỏi, "Mấy ngày hình như cậu có vẻ rất sợ tôi."
Sau khi Tả Ngôn nghe được câu này thì ngón út run lên, trầm mặc một lúc rồi gật đầu.
Sao có thể không sợ anh hả, ngay cả thứ như thuốc nói thật cũng dùng được.
Cố Tranh đến gần cậu, hô hấp đánh vào sườn mặt nghiêng của cậu, "Sao lại sợ tôi?"
Vậy anh mang một lý do để tôi không sợ anh ra đây.
Tả Ngôn nhìn vào mắt hắn, nói, "Lỡ như, tôi không nhớ ra chuyện trước kia..."
Không, thật ra chuyện cậu sợ nhất là cái lời thổ lộ âm kém dương sai mấy ngày hôm trước cơ.
Chuyện đó cậu vẫn không có cách nào để giải thích, đây mới là khủng bố nhất.
Cố Tranh cầm lên vài sợi tóc dài của cậu, ghé xuống bên tai đã đỏ ửng của cậu, nhẹ giọng mỉm cười, "Đừng sợ."
Trong lòng Tả Ngôn ha hả hai tiếng, tin anh là chết liền.
Quả nhiên, Cố Tranh vẫn chưa nói dứt câu.
"Cậu nhất định sẽ nhớ lại."
Tả Ngôn:...
Nếu không nhớ lại được thì anh sẽ giúp liền, tôi biết anh luôn thích giúp đỡ người khác mà.
"Cố tiên sinh, dưới lầu có người tìm ngài, còn Tả tiên sinh, đã đến giờ rồi."
Một nam nhân vẻ mặt ôn hoà đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-di-dung-mo-nua/1794948/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.