Editor: Hoa Lạc Thiên Tế
"Không phải bảo cậu uống chậm chút à!"
Tả Ngôn cũng thật uỷ khuất, tôi khống chế không được bản thân mà!
Cố Tranh đè lại thân thể cậu, một bên giúp cậu thuận khí.
Tả Ngôn đau đến thái dương đều muốn nứt ra, nâng lên một ngón đè lên cổ tay áo của hắn.
"Đừng... vỗ..."
Tả Ngôn nội tâm sợ hãi nhìn tay hắn, nếu còn vỗ nữa cậu thật sự sẽ đoạn khí. (Ý là chê anh Cố vỗ mạnh quá:v)
Cố Tranh dừng tay lại, muốn nói gì đó, lại thấy câu đau đến hút khí thì nhíu mày, lau vệt nước bên môi cậu xong thì đứng dậy rời đi.
Nhìn bóng lưng của hắn, nước mắt của Tả Ngôn như muốn rớt theo, cậu vẫn chưa uống xong mà!
Đừng đi mà! Cho anh vỗ thêm hai cái!
Nhưng mặc kệ trong lòng cậu gọi như thế nào, Cố Tranh vẫn cứ đi không quay đầu lại.
Tả Ngôn nằm trên giường, cảm thấy cuộc đời cậu thật bi thảm.
Tả Ngôn: "Hệ thống, ta hôn mê mấy ngày?"
Hệ thống: "Ba ngày."
Tả Ngôn: "Sao nghe giọng ngươi có vẻ vui vẻ vậy?"
Hệ thống, "Ngươi nghe lầm."
Tả Ngôn: "... Ta xác định ta không nghe lầm, trong lúc ta hôn mê rốt cuộc ngươi đã làm gì?"
Cái thanh âm vui vẻ nhảy nhót kia, như muốn được lên trời.
Hệ thống có chút ngại ngùng, "Ta xem một bộ phim điện ảnh."
Xem phim cũng có thể vui như vậy hả? Lừa quỷ à!
Đợi đã, phim điện ảnh à, Tả Ngôn thăm dò nói, "Phim hành động?"
Hệ thống ngại ngùng gật đầu.
Tả Ngôn: "... Ngươi vậy mà dám tại lúc ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-di-dung-mo-nua/1794941/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.