Editor: Hoa Lạc Thiên Tế
Ngay líc muốn chạy vội ra bên ngoài, trong một góc tối bỗng lao ra một bóng người màu trắng.
Tên tóc đỏ nâng lên súng theo bản năng, Tả Ngôn chưa đợi hắn ta chuẩn bị, đã nhanh chóng bắt lấy cánh tay của hắn ta, đá một cước đá qua.
"Phanh!"
Thân thể Tả Ngôn run một cái, vội vàng tiếp được chiếc bình sứ xanh sắp chạm đất.
Lưng của tên tấm đỏ đập vào nền đất, nâng lên súng chỉ về hướng cậu, thanh âm "cạch cạch cạch" vang lên.
Sắc mặt tái nhợt của Tả Ngôn gợi lên một ý cười, "Hết đạn?"
Nét mặt tên tóc đỏ hết sức khó coi, "Mẹ nó! Mày ở đâu ra vậy, dám xen vào chuyện của tao! Có tin tao giết mày không!"
Tả Ngôn gật đầu, "Tin!"
Sau đó cậu đặt chiếc bình trên trần xe, thuận tiện nhặt lên gầy bóng chày bên cạnh.
Tại ánh mắt không dám tin của tên tóc đỏ, cậu xông lên đập hắn một trận.
"Mẹ!... Mày biết tao là ai không!"
"Không biết, cũng không có hứng thú, đừng nói chuyện, anh chỉ cần kêu đau là được."
Dưới ánh trăng, Tả Ngôn ôn nhu mỉm cười nhìn hắn, đánh càng ác hơn.
Thanh âm tru lên biến mất trong chốc lát, tên tóc đỏ khó khăn bò bò đi.
Tả Ngôn dựa vào xe ngồi bệt xuống, nhìn tên tóc đỏ mấp máy thô, thở hổn hển vài cái.
Tuy rằng tuổi cũng lớn, tốt xấu gì cũng tốn tiền học Tae Kwon Do, dù cho cậu chỉ có duy nhất một cước đá là đạt chuẩn.
Dù vậy nhưng cậu vẫn muốn xin lỗi giáo viên số học của cậu, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-di-dung-mo-nua/1794940/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.