Editor: Hoa Lạc Thiên Tế
Thấy Tả Ngôn tỉnh, những người khác cũng không nói gì, chỉ yên lặng theo dõi cậu.
Nửa ngày mới có người mở miệng hỏi: "Cậu rốt cuộc là người sống hay người chết?"
Tinh thần của Tả Ngôn chấn động, hỏi thật hay.
"Không biết."
Sau đó có người lại hỏi này nọ, cậu vẫn duy trì trạng thái một hỏi ba không biết.
Vài người còn lại nhất thời không có hứng thú với cậu, mặc dù cậu từ một thất mang về nhưng cũng chẳng có chỗ hữu dụng, cũng không đặc biệt, bán cũng bán không được.
"Lão đại, chúng tôi đi trước, nếu ngày giờ lần tới đã định xong thì có thể gọi điện lúc nào cũng được."
Vài người đứng dậy rời đi, lúc đi đến cửa, Cố Tranh cho Triệu Lục một sấp tiền.
"Cầm chia đi."
Triệu Lục không từ chối nhận lấy, hắn cố ý nhìn thoáng qua phòng khách, nhỏ giọng nói: "Lão đại, ngoài ý muốn là..."
Nói xong, đứng khoa tay múa chân một chút.
Cố Tranh vỗ vỗ bờ vai hắn, "Về đi."
Triệu Lục biết hắn Cố Tranh có ý định của mình, nếu không cũng sẽ không mang người về, gật đầu rời đi.
Tả Ngôn thừa dịp này đánh giá quang cảnh xung quanh một chút, phong cách mang sắc thái lạnh.
Trong chốc lát, Tả Ngôn mới ý thức được bản thân cậu đang ngồi dưới đất, nói cách khác là vừa rồi cậu bị tuỳ tiện ném trên sàn nhà.
Cậu vẫn còn là một bệnh nhân, nếu không có cậu, những người này đã sớm bị trùng ăn đến một cọng lông cũng không còn, vậy mà lại đối xử tệ với cậu như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-di-dung-mo-nua/156894/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.