Editor: Hoa Lạc Thiên Tế
Trong mắt Tả Ngôn hiện lên một tia giãy dụa, sắc mặt như trắng thêm một tầng.
Nửa ngày, cậu nhìn vào mắt Cố Tranh, nghẹn giọng nói: "Nếu tôi... không chết... mang tôi ra ngoài."
Cố Tranh xoay người rời đi, đột nhiên một bàn tay từ phía sau bắt lấy hắn, nghĩ rằng cậu muốn công kích hắn, Cố Tranh động cổ tay, một gãy xương vang lên.
Quay đầu lại, chỉ thấy thanh niên cho dù gãy cổ tay cũng không buông ra hắn.
Đôi mắt tối đen kia nhìn hắn, khàn khàn giọng nói, "Tôi tên... Hà Chi Dứu..."
Ấn đường mạnh nhảy dựng, thanh âm lạnh như băng vang lên: "Cố Tranh."
Cố Tranh không để ý đặt quan tài lên đài cao.
Những người khác như lọt vào sương mù, nhưng sau đó lại nghe theo Cố Tranh đứng bên cạnh quan tài.
Đại Lưu: "Đang làm gì vậy?"
Tiếng ong ong càng lúc càng lớn, Cố Tranh híp mắt nhìn Tả Ngôn một thân cổ trang đứng ở trung tâm mộ thất, nói: "Nhìn thì biết."
Những người khác vẻ mặt mê mang, chúng tôi không nhìn thấy a.
Tả Ngôn cầm lên cao dao, nhìn cổ tay mỏng manh trắng nõn của mình, hung hăng đè xuống con dao, máu tươi nhất thời tràn ra, chảy xuống mặt đất.
Vì muốn dời đi sự chú ý của cậu, hệ thống hỏi: "Vừa rồi tại sao lại muốn nói tên cho hắn?"
Trên mặt Tả Ngôn lộ ra một nụ cười dữ tợn, "Ta muốn khiến mục tiêu nhớ rõ, có một người nam nhân vì để hắn có thể sống xót ra ngoài mà chủ động cắt cổ tay."
Hệ thống như cậu như một tên thiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-di-dung-mo-nua/156893/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.