Hôm nay, Lam Sơn cho tôi xem thức ăn họ ăn hàng ngày, dù tôi đã chuẩn bị tư tưởng từ trước sẽ không tốt đẹp gì, nhưng khi nhìn thấy đống màu xanh đen đó, tim tôi vẫn không tự chủ được mà đau đớn.
Đây là thức ăn sao? Lam Sơn ăn thứ này như nào? Trời ạ, thứ này thực sự có thể ăn?!
Tôi không dám tin hỏi cậu: “Cả ngày em đều ăn thứ này?”
Dường như cậu cảm nhận được bất mãn trong lời nói của tôi, giải thích: “Mùi vị không tệ như anh nghĩ đâu.”
Tôi căn bản không nghĩ đến mùi vị của nó, thứ đồ chơi này nhìn bề ngoài đã khiến tôi hít thở không thông, tôi quả thực không cách nào tự ngược lại muốn nếm xem nó như nào!
Tôi cam đoan với cậu: “Chờ em trở về, anh sẽ nấu cho em thật nhiều món ngon, đều là món em thích, làm một bàn lớn.”
Dù tôi không đạt tiêu chuẩn đầu bếp Michelin (1),nhưng dù sao cũng hơn nhiều cái đống… không rõ nguồn gốc này ha.
Lam Sơn cười khẽ: “Em đã bắt đầu mong chờ.”
Một lát sau, tôi hỏi cậu: “Bọn em ngủ ở đâu?”
“Ngủ trong lều.”
“Trong lều một mình em sao?”
“Một mình em.”
“Anh muốn video với em.”
Cậu đồng ý.
Vì vậy tôi thấy được hoàn cảnh sống của cậu —— cũng rất tệ!
Nhỏ hẹp, thấp lùn, bên ngoài gió còn rất lớn, giàn khung yếu ớt run lẩy bẩy trong cơn cuồng phong, tôi cũng hoài nghi có phải một giây sau nó sẽ bị thổi bay toàn bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-ban-cach-theo-duoi-nam-than/2183908/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.