Hoắc Tiểu Tiểu về muộn mặc dù không bị Hoắc Tùy Thành mắng, nhưng sáng sớm ngày mai trên bàn ăn Hoắc Tùy Thành nói đến chuyện này, giọng điệu không phải rất hài lòng, Hoắc lão tiên sinh nghe nói tối hôm qua cô hơn 12 giờ mới về đến nhà, cũng muốn nói vài câu.
"Về muộn như vậy sao không gọi điện cho ai ở nhà, để ông nội sắp xếp tài xế đi đón cháu, con gái một mình bên ngoài rất nguy hiểm."
"Hôm qua là Dịch Khiêm đưa cháu về , cháu nghĩ có anh ấy ở đó cho nên không gọi điện về nhà, sau này cháu sẽ chú ý."
Lão gia tử thương yêu cháu gái, nói hai câu coi như xong, Hoắc Tùy Thành muốn nói hai câu vì uy nghiêm của người cha, nhưng bị một ánh mắt nhìn sang của ông cản lại, đành phải bỏ qua chuyện này.
"Tiểu Tiểu à, sinh nhật năm nay của cháu qua đi, cũng 23 rồi, có thích thằng bé nhà nào không?"
Hoắc Tiểu Tiểu đang bưng ly sữa bò lên uống, nghe vậy nhìn Hoắc lão tiên sinh.
Lời này nếu như từ miệng của ba cô nói ra, chắc chắn cô sẽ không chút lưu tình mà phản bác lại, nhưng mà lời này là ông nội của cô nói.
Cô nghĩ nghĩ, nói: "Ông nội, cháu còn nhỏ..."
"Không nhỏ, lúc ông ở tuổi này của cháu, đã chuẩn bị kết hôn."
"..." Ánh mắt cầu xin giúp đỡ của Hoắc Tiểu Tiểu nhìn về phía Hoắc Tùy Thành.
Nhưng Hoắc Tùy Thành chỉ lạnh lùng nhìn cô một cái, vẫn ăn bữa sáng.
"Ông cảm thấy có thằng bé rất không tệ, cuối tuần này cháu xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-baba-phan-dien-lam-nguoi/929574/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.