Sau khi tan việc, đang chuẩn bị cùng Triệu Lộ đi "Dự tiệc", Hoắc Tiểu Tiểu cảm giác thái độ của mấy đồng nghiệp nữ đối với cô tốt hơn nhiều.
"Chị nghe trong tổ có người làm khó em?" Trên đường Triệu Lộ giống như thuận miệng hỏi một câu, lại nói tiếp: "Giữa đồng nghiệp ở công ty tồn tại áp lực cạnh tranh, có đôi khi tính tình có chút nóng nảy, em đừng để trong lòng, làm tốt chuyện của mình là được rồi."
Quả nhiên, việc ngày hôm nay đúng là Triệu Lộ giúp cô nói chuyện.
"Chị Lộ yên tâm, sau này em sẽ chú ý."
"Đợi chút nữa em yên tâm, uống rượu là chị và Tiểu Dương uống, em không cần uống."
Tiểu Dương ngồi bên tai lái phụ quay đầu cười nhẹ với cô một tiếng.
Hoắc Tiểu Tiểu lễ phép cười, "Em biết ạ."
Rất nhanh đến phòng ăn đặt trước, mấy người đi theo nhân viên đi vào phòng chỉ định, một đoàn người Giang Dực đã chờ ở kia, tư thế giống như đến giải quyết công việc hạng mục.
Sau vài câu hàn huyên ngắn ngủi, mấy người dồn dập ngồi xuống, Triệu Lộ cười nói: "Thật là ngại quá, tới muộn."
Ánh mắt của Giang Dực chậm rãi dời đến trên người Hoắc Tiểu Tiểu, "Không muộn, chúng tôi cũng vừa tới. Ăn chút gì không?"
Câu trước là nói với Triệu Lộ, câu sau là nói với Hoắc Tiểu Tiểu.
Trong loại trường hợp này, với cái thân phận này của Hoắc Tiểu Tiểu không thể quyết định cái gì, cô chỉ khách sáo mỉm cười: "Tôi đều có thể."
Giang Dực tựa như cũng chờ câu này của cô, gọi phục vụ tới chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-baba-phan-dien-lam-nguoi/929572/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.