Hoắc Tiểu Tiểu tức giận!
Cũng không biết đời trước cô đã hủy diệt địa cầu hay là không đỡ bà cụ bị té ngã, sao đời này lại tra tấn cô đến như thế, cho cô một ba ba hư như vậy.
Đây là tiếng người sao?
Đây là chuyện con người làm sao?
Lấy dây xích chó dắt cô? Ngay cả dây để dắt người cũng không có sao!
Ý nói cô là cún hả?
Cô là cún, vậy Hoắc Tùy Thành là cái gì?
Cún ba sao?!
Hoắc Tiểu Tiểu phẫn nộ nhìn Hoắc Tùy Thành, đôi mắt giống như chuông đồng trừng lên, bắn ra tia chớp khôn khéo, vung tay ra, sợi dây buộc trên tay bị vứt ra thành một đường sóng gợn, giống như con rắn mà ném vào người tới Hoắc Tùy Thành.
Nhưng sức lực của cô không đủ, sợi dây rơi xuống giữa đường, không chạm được gần đến Hoắc Tùy Thành tí tẹo nào.
Hoắc Tùy Thành cũng không nghĩ tới sợi dây mình tuỳ tay cầm, thế nhưng lại giống hệt sợi dây dắt chó của cô gái trước mặt.
Nhìn đôi mắt như chuông đồng của Hoắc Tiểu Tiểu trừng lên, hắn đã biết dù giải thích như thế nào thì này đứa trẻ cũng sẽ không nghe.
Đáy lòng liền nhận định rằng mình coi cô thành cún.
“Sao ba lại làm như vậy!” Hoắc Tiểu Tiểu chỉ vào sợi dây buộc trên tay mình, tức giận đến nổi trận lôi đình, “Cởi bỏ!”
Nơi đây là bờ biển bờ cát, sóng gió mãnh liệt, nếu tháo sợi dây ra chạy loạn có biết bao nhiêu nguy hiểm?
Hoắc Tùy Thành không hề nghĩ ngợi liền vô tình cự tuyệt yêu cầu này, “Không được, cởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-baba-phan-dien-lam-nguoi/929476/chuong-19-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.