Nam Cung Bác vừa thấy tôn nữ thì cho là nàng đến ra mắt mọi người, không hề nghĩ được rằng nàng lại trực tiếp hướng một góc tiệc ruợu buớc đi, không khỏi sửng sốt.
Bất quá lúc này, thân phận của cô tôn nữ này còn tôn quý hơn cả vị tộc trưởng như lão, Nam Cung Bác không tiện trước mặt nhiều người như vậy gọi nàng quay lại, đành phải tiếp tục tươi cười đầy mặt tiếp thu lời nịnh nọt của những người khác.
- Uyển nhi muội muội, ngươi đang điêu khắc cái gì vậy?
Nam Cung Nha Nguyệt thú vị nhìn thiếu nữ áo tím hỏi.
Lâm Uyển Nhi ngược lại không có nhiều biểu tình, che lại, ngón tay nhỏ bé tinh tế nắm chặt miếng ngọc thô, nhận thức thận cẩn thận từng đường vân, đối với Nam Cung Nha Nguyệt đến bắt chuyện không hề có chút kinh ngạc, ngẩng đầu cươi cười nói:
- Nha Nguyệt tỷ tỷ, ngươi đối với điêu khắc cũng cảm thấy hứng thú hay sao?
Nam Cung Nha Nguyệt lắc đầu lại mở lời đáp:
- Không hiểu nhiều lắm, Uyển Nhi muội muội, vài năm không gặp so với trước đây ngươi hấp dẫn hơn nhiều lắm, một thân tu vị sợ là đã tiến nhập sư giai đúng không?
Đôi con mắt to khả ái động nhân của Lâm Uyển Nhi híp lại thành một đường cong cong màu đen, cười cười rồi hướng Nam Cung Nha Nguyệt nói:
- Nha Nguyệt tỷ tỷ đánh giá cao Uyển nhi rồi, trên đời này không có bao nhiêu người có thiên tư và điều kiện tốt như tỷ tỷ đâu a!
Nam Cung Nha Nguỵêt bị Uyển Nhi nhìn như vậy có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-y/1398132/chuong-146.html