“Nhất định phải nói chuyện này vào Đêm bình an sao?” Tang Dao nhìn Loan Niệm, “Cậu biết chuyện này có thể sẽ hủy hoại tất cả Đêm bình an còn lại trong đời mình mà.”
“Cậu vừa nói ban đầu chúng ta đều không muốn làm bạn của nhau là có ý gì? Tôi không nhớ là tôi có bày tỏ tình cảm đặc biệt gì với câu.” Loan Niệm đột nhiên nhớ lại những lời mà Trương Hân đã nói, cô ta nói “Anh đúng là máu lạnh, anh không phải con người.”
Tang Dao gật đầu, “Thế là mình hiểu lầm rồi.” Cô có chút buồn bã, cô cứ tưởng Loan Niệm đối với cô khác với người khác, dù cô có chuyển đến đâu, anh cũng sẽ tới thăm cô. Loan Niệm là một trong những người bạn cũ ít ỏi của cô, anh biết tất cả về cô.
“Nếu chuyện này làm cậu tổn thương, tôi rất xin lỗi.”
Tang Dao cười, lắc đầu: “Đừng, cậu là Loan Niệm, mà Loan Niệm thì chưa bao giờ biết nhận sai. Huống hồ chuyện này không phải lỗi của cậu.”
“Tôi rất tiếc.”
Tang Dao nhún vai, “Vui lên nào ~ Đi chơi xong mình còn phải chuyển nhà, mình chuẩn bị sống ở Bắc Kinh một thời gian thật đấy, sau đó... mình muốn đến Ngân Xuyên.”
“Tôi có hủy hoại toàn bộ Đêm bình an còn lại trong đời cậu không đấy?” Loan Niệm hỏi cô.
“Chưa đến mức đó.” Tang Dao mỉm cười với anh nhưng cõi lòng vô cùng buồn bã. Loan Niệm là chút kỳ vọng cuối cùng vào đàn ông trong lòng Tang Dao, cô vẫn luôn biết rằng mình thật lòng yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-xuan-tuoi-sang/2868909/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.