🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Loan Niệm, em muốn nói kể từ năm đầu tiên em đến Bắc Kinh.” Thượng Chi Đào nắm lấy tay Loan Niệm, “Anh đừng chê em nói nhiều nhé? Hôm nay em rất muốn nói chuyện với anh.”



Em đến Bắc Kinh vào lúc em 22 tuổi. Đến bây giờ em vẫn nhớ ngày hôm ấy, ngày đầu tiên em đặt chân tới Bắc Kinh. Hôm ấy Bắc Kinh có mưa, em kéo vali ra khỏi trạm tàu hỏa, nhìn thấy dòng người đông đúc. Mọi người bước đi vội vàng, chẳng ai buồn nhìn em. Em cầm tấm bản đồ trong tay, trên đó có mấy dòng chữ viết tay, là đường từ ga tàu hỏa đến nhà trọ của em mà em đã tra hỏi từ trước. Một mình em đứng ở ga tàu hỏa lạ lẫm của một thành phố xa lạ, bỗng dưng em vô cùng sợ hãi. Em không biết điều gì đang chờ đợi em, em vừa có chút lo sợ, vừa cảm thấy háo hức.



Điều làm em hạnh phúc nhất là em được sống ở ngôi nhà ấy, vì nơi đó giúp em quen được bạn bè của em. Tôn Vũ, Trương Lôi, và cả Tôn Viễn Chứ mà đến giờ em vẫn không dám nhắc tên.



Mùa hè năm ấy, vào ngày đầu tiên đi làm, em ngồi dưới tầng một của tòa nhà Lăng Mỹ để chờ làm thủ tục nhận việc. Anh đẩy cánh cửa tiệm cà phê rồi bước ra ngoài, tựa như một vị thần cổ xưa. Lúc đó em đã nghĩ rằng, trên đời này tại sao lại có người đàn ông như thế nhỉ? Ấy vậy mà chính người đàn ông này đã khuyên em bỏ việc ngay ngày đầu tiên gặp

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-xuan-tuoi-sang/2868696/chuong-147.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đầu Xuân Tươi Sáng
Chương 147: Ngoại truyện 14 Niệm Đào
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.