[Nguyên]
Vì con người này sẽ nhanh chóng rời khỏi câu chuyện này nên đề nghị các chị e không nên có quá nhiều hứng thú và cảm tình với anh ta. Thậm chí tôi còn không muốn viết cả chữ cái đầu trong tên anh ta ra nữa, vì vừa gặp anh thì có cảm giác anh ta có vẻ hơi ưu, thế nên chúng ta cứ gọi anh ta là Tiểu Ưu đi nhé.
Tôi quen anh ta cũng là do duyên phận đưa đẩy. Khi đó, một văn phòng thiết kế kiến trúc nổi tiếng của thành phố có tham gia đấu thầu công trình nhà hát lớn của thủ đô một nước Châu Phi, phải có hồ sơ dự thầu và thiết kế bản tiếng Pháp, tôi được mời hỗ trợ, đầu tiên dịch sơ thảo, sau đó mang đi Bắc Kinh nhờ một chuyên gia duyệt lại, rồi tôi ghi âm lại dựa vào văn bản đã được biên dịch này. Toàn bộ quá trình không liên tục này kéo dài khoảng ba tháng, lúc đó tôi quen kiến trúc sư Tiểu Ưu.
Tôi phải kể lại cụ thể về anh ta một chút, để có thể giải thích vì sao sau này tôi lại có vẻ hơi đánh mất bản thân như vậy.
Tiểu Ưu là sinh viên giỏi tốt nghiệp đại học Thanh Hoa, lớn hơn tôi hai tuổi, tuổi con ngựa. Người cao, trắng trẻo, hơi gầy, mặt rất nhỏ, không được coi là đẹp trai nhưng cũng chẳng có khuyết điểm gì, rất cân đối, răng cũng đẹp. Ngoại trừ khuôn mặt hợp mắt xanh của tôi thì trên người Tiểu Ưu còn có hào quang nữa – tôi thích tuýp đàn ông ham học cố gắng, giỏi kĩ thuật chuyên môn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-tri/420870/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.