“Tít … tít… tít…”
“Alo——” Tiếu Trác vẫn say giấc nồng giơ tay tìm điện thoại đang reo, đặt bên tai mình.
“Sinh nhật vui vẻ!” Đầu bên kia điện thoại vang lên giọng hào hứng của Tần Như.
“Vui vẻ cái đầu bồ, bồ cố ý thì có!” Giọng ngái ngủ lơ mơ của TiếuTrác đấy phè sự tố cáo, “sớm thế này đã gọi điện quấy rầy giấc ngủ củamình.”
“Trời ạ, đứa trẻ không có lương tâm này! Mình tính qua thời gianchênh lệch rồi, hiện tại bên bồ là 9h35, vừa vặn thời gian bồ sinh ranăm đó! Bạn chí cốt đấy, tặng lời chúc sinh nhật đúng khoảnh khắc này.”
“Xì, chỉ chúc đã đủ à? Có thứ gì thực tế chút không?” Tiếu Trác mở mí mắt nặng nề, nhìn đồng hồ trên tủ đầu giường, sắp 10h rồi. Đây đềutrách Lãnh Vũ Hiên, nếu không phải anh ta khăng khăng ôm cô ngủ, cô cũng không thể mất ngủ tới tận nửa đêm.
“Có chứ, thời gian bồ đi, “phí trông nom” công ty và nhà giúp bồ, mình không tính nữa.”
“Xin đi, công ty bồ cũng có phần, nhà có bảo vệ trông coi, hơn nữa mình còn đền anh mình cho bồ, chị dâu tương lại ạ.”
“Ban ngày đấy, nhận lung tung cái gì mà họ hàng chứ” Giọng Tần Nhưhờn mát vang lên, “Chuyển tới Lãnh gia mọi thứ đều thuận lợi chứ? Chắckhông phải người ta là đồ tể, bồ làm thịt cá chứ?”
“Trả lời câu hỏi này của bồ đã sỉ nhục chỉ số IQ của mình, Lãnh VũHiên —— một người đến vị phụ thân mình có thể lừa anh ta thành gối thêu hoa*
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-tranh-den-cung-cho-tinh-yeu/3190499/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.