“Bịch——” Lãnh Vũ Hiên xoa trán bị đau lần thứ ba, bò lên từ sàn nhà,gần như mất tinh thần nhìn Tiếu Trác chiếm hơn nửa giường vẫn ngon giấc. Thật quá khoa trương rồi, có người đàn ông nào nửa đêm bị vợ đá khỏigiường 3 lần liên tiếp? Anh thậm chí bắt đầu nghi ngờ cô cố ý vờ ngủ rắp tâm đá anh xuống giường. Nhưng tiếng thở đều đặn rõ ràng cho thấy côđang ngủ say lúc này. Nghĩ kĩ số lần anh qua đêm cùng giường với TiếuTrác có thể đếm trên đầu ngón tay, có lẽ dáng ngủ của cô thực sự khôngđẹp. Cười đau khổ, lắc đầu, Lãnh Vũ Hiên nhẹ nhàng vuốt vuốt ga trảigiường, quay người rời phòng ngủ, đêm nay chỉ có thể ngủ phòng kháchrồi, ngày mai còn phải chủ trì hội nghị công ty, đêm nay anh không thểđể mình bị thương nữa.
“Khà khà,” nghe tiếng bước chân của Lãnh Vũ Hiên rời xa, vẫn đang nằm trên giường nhắm mắt, khóe miệng Tiếu Trác lộ ra nụ cười đắc ý, cô vờngủ tới bây giờ là vì muốn đá gã đàn ông chướng mắt khỏi phòng. Bây giờtốt rồi, ma quỷ đi rồi, lại là thiên đường. Cô nhanh nhẹn ném gối cònlưu mùi Lãnh Vũ Hiên xuống khỏi giường, ôm chăn, duyên dáng nhắm mắt,dần dần đi vào giấc ngủ.
Lãnh Vũ Hiên cực ít dậy sớm, đến phòng ngủ chính, Tiếu Trác vẫn đangsay giấc, anh nhìn ga giường một nửa chưa bị Tiếu Trác chiếm lĩnh, trong mắt lộ ra vẻ cười rõ ràng. Nhặt gối dưới thảm đặt vào vị trí cũ, anhbắt đầu không khách khí lay vai Tiếu Trác.
“Ôi, đáng ghét!” Bị quấy nhiễu không chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-tranh-den-cung-cho-tinh-yeu/3190494/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.