“Sao anh cứ nhất định phải dày vò em, lẽ nào vì lần trước em chưachết?” Tiếu Trác khóc không ra nước mắt nhìn Lãnh Vũ Hiên, rốt cuộc thếnào mới thoát khỏi đây, “Nếu chỉ cần em chết mới không bị anh làm tổnthương, mới khiến anh vui vẻ, vậy em chết cho anh xem!”
“Két——” Xe dừng lại, Lãnh Vũ Hiên liếc đôi mắt đen cuồng nộ, dùng lực kẹp chặt cằm Tiếu Trác, người đàn bà chết tiệt này, xem cô còn có thểtự biên tự diễn tới khi nào, “Em không cần chết, cũng có thể khiến anhvui vẻ!” Anh kéo Tiếu Trác ra khỏi xe, đi về phía biệt thự hai tầng bêncạnh ……
“Xin anh, đừng ……” Tiếu Trác dường như không giả vờ nổi nữa, trong mắt Lãnh Vũ Hiên có quá tia nguy hiểm, khiến cô nghĩ tới……
“Bỏ ra, anh!” Cô rít lên, vừa vùng vẫy vừa rút điện thoại, cô phải báo cảnh sát cầu cứu!
“Sợ rồi?” Lãnh Vũ Hiên cười, cướp điện thoại của Tiếu Trác, lúc nàycô ta còn muốn gọi điện cho Mark Blank ư, “cạch——” pin điện thoại bị anh nhẹ nhàng tháo ra, anh tuấn vứt ra tận thảm cỏ cách mấy chục mét.
“Help! Help!” Không thể lượm pin điện thoại, cô kinh hãi gân cổ lêncầu cứu, cô nhất định phải trốn chạy! Cô ra sức vùng vẫy, miệng, tay,chân cùng sử dụng.
“Kêu đi, chỉ cần có người có thể giúp em!” Lãnh Vũ Hiên cười vác Tiếu Trác vùng vẫy không ngừng lên vai, không thèm để ý tới cô cào cắn.Người đàn bà đáng thương, còn không biết đây là khu nghỉ tư nhân củaLãnh gia, cô có gào vỡ họng cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-tranh-den-cung-cho-tinh-yeu/3190473/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.