“Sao luôn cảm giác sau lưng lạnh lạnh?” Tiếu Trác đang chọn mực ở khu hải sản trong siêu thị quay người nhìn khắp nơi, sau lưng cô chẳng cóai, sao lại có thể như vậy?
“oa … oa… oa”
“Alo, ngoại.” Cô vội vàng ấn nghe điện, “Con sắp mua xong rồi … Conbiết rồi … Ông yên tâm … đừng “quấy rầy” con nữa, ngoại ….. ông cho concơ hội một lần độc lập tự chủ đi, để con khoe khoang trình độ tiếng anhcủa con một chút mà …. Vâng … con sẽ…. dạ … bye, ngoại.” Tiếu Trác cấtđiện thoại đi, nụ cười nơi khóe miệng vẫn còn. Vài ngày tới chính là lễmừng 60 năm tròn của tập đoàn Viễn Hằng, đồng thời cũng là đại thọ 80tuổi của ông ngoại cô, cả nhà trên dưới trừ cô và ông ngoại đều bận rộncả. Để tỏ lòng quan tâm mọi người đã vất vả cả ngày bằng bữa ăn, cô đặcbiệt tự mình đi siêu thị mua nguyên liệu bữa tối, chỉ là ông ngoại cưngchiều luôn lo lắng cô không mang theo tài xế sẽ có thể lạc đường hoặc bị mệt, cứ cách nửa tiếng lại gọi điện hỏi thăm “vị trí địa lí” của cô,dường như lo lắng cho cô chỉ chớp mắt vài năm đã bước sang tuổi 30 không tìm được đường về nhà. Xem ra thượng đế dự định trong thời gian ngắnđem toàn bộ tình thân cộng thêm lãi trả lại cho cô.
“Người đàn bà chết tiệt!” Lãnh Vũ Hiên đứng một góc ở siêu thị phẫnnộ nhìn Tiếu Trác vẫn còn vừa cười ngốc nghếch vừa chọn hải sản, nhấtđịnh là nhận điện thoại của Mark Blank mới cười không dứt. Anh vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-tranh-den-cung-cho-tinh-yeu/3190471/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.