Khách sạn Lệ Ba, Hồng Kông
Tần Như nhìn kính đen trên mặt Tiếu Trác nhướng chân mày lá liễuthanh tú lên phản đối: “Đừng nói với mình bồ sợ gặp người nhà họ Lãnhmới chọn lựa “mặt nạ” nhé”
“Mình không thể không đề phòng gặp họ, không phải ư?” Biết rõ ý đồ của bạn thân, nhưng cô vẫn lựa chọn giả vờ ngốc.
“Đây là phòng khách của mình, họ Lãnh coi như có mắt thần trong suốtcũng không thể nhìn thấu tới nơi này!” Không buồn pha trò với Tiếu Trácnữa, Tần Như thô lỗ giật phăng kính đen của bạn xuống, “trời ạ, đángchết…” Cô đau lòng nhìn bạn thân đôi mắt vốn dĩ sáng trong lại sưngmọng, vằn những tia máu, phẫn nộ chửi rủa: “Bọn họ đều đáng xuống địangục!”
“Đừng có chửi rủa lung tung!” Tiếu Trác cười nhẹ, lấy kính đen từtrong tay bạn thân đang nghiến răng nghiến lợi đeo lên, “Thời gian củamình có hạn, nhanh vào việc chính đi!”
“Bồ nằm lên sô fa, đừng xem văn bản nữa, mình đọc cho bồ.” Tần Nhưlại lấy kính đen khỏi người bạn thân đồng thời rút văn bản đang đọc khỏi tay Tiếu Trác, “Bồ đợi một chút!” Cô nói, vội vàng lấy một túi đá trong tủ lạnh nhỏ ở phòng khách, dùng khăn lông bọc vào nhẹ nhàng chà lên mắt Tiếu Trác, “chờ chúng ta có tiền rồi, cũng lấy công ty của anh ta làmvật thế chấp, bắt anh ta tới công ty làm nhân viên vệ sinh!”
“Ha…… ý kiến hay, rất sáng tạo!” Cảm giác lạnh buốt làm cho Tiếu Trác dễ chịu thở một hơi, “bắt Lãnh Vũ Hiên lau nhà vệ sinh”, chỉ nghĩ mộtchút cũng đủ tốt đẹp rồi.”
“Việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-tranh-den-cung-cho-tinh-yeu/111676/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.