Nói rồi Thanh An đứng dậy cầm chìa khóa đi làm.
Thấy Tô Lai đang ăn mà tối qua lại say rượu, giờ bảo anh ta đi luôn cùng thì không lỡ, mà đợi thì không được hôm nay cô có cuộc họp quan trọng.
Thanh An thở dài: “Này lát nữa anh ăn song thì đóng của lại giúp tôi bây giờ tôi phải đi làm.”
Tô Lai đang uống canh ngước lên nhìn Thanh An, anh nói với giọng mệt mỏi: “Thôi vậy tôi đi cùng em cũng được.”
Nói song Tô Lai hai tay ôm bụng, lông mày nhíu lại nhìn như rất khó chịu.
Thanh An nhìn Tô Lai vội vàng chạy lại đỡ: “Không phải cố ý đuổi anh nhưng hôm nay tôi thật sự rất bận bây giờ không đi tôi sẽ bị muộn, anh cứ ngồi ăn đi song gọi người đến đón anh.”
Thở dài một hơi Thanh An nói tiếp: “Chìa khóa anh để vào chậu cây trước cửa cho tôi.”
Tô Lai làm như bất đắc dĩ nhẹ nhàng nói: “Vậy thì cảm ơn em tôi có thể ngủ tạm ở nhà em không bây giờ tôi vẫn khó chịu muốn ngủ thêm một chút.”
Thanh An vừa đi vừa trả lời: “Được, được anh đừng đi lung tung là được vào phòng nghỉ đi lúc nào đi thì để chìa khóa lại cho tôi.”
Nói song cô vội vàng đi ra cửa Tô Lai nhìn cô đi vội nhắc nhở: “Đi chậm thôi chú ý an toàn.”
Đến công ty Thanh An cội vàng vào phòng họp hôm nay cô có năm cuộc họp từ sáng đến chiều quả thật rất bận.
Họp song cuộc họp cuối cùng nhìn đồng hồ thì cũng đến giờ tan sở, vừa đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-thuong-xin-dung-buoc/425289/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.