Tinh Y cau mày, hắn quả không hổ danh là lão đại của Mafia Lion
“Được! tôi đồng ý”
Sở Tử Phong búng tay ngồi bật dậy, hắn lạnh nhạt bước qua những vũng máu, sau đó đi sang du thuyền.
Lúc này Triệu Tinh Y mới ngỡ ngàng nhận ra tất cả những người kia căn bản chỉ bị đánh đập chứ chưa hề chết.
Thấy Phi Trì đang ra lệnh dọn dẹp hiện trường, cô liền lên tiếng.
“Không giết bọn họ sao?“
Cậu lạnh nhạt quay đầu lại.
“Cô rất muốn giết bọn họ sao?”
Triệu Tinh Y có chút khó hiểu, cô nhìn đám người đang bị áp giải đi mà lòng đầy thắc mắc.
“Chẳng phải giết người là tác phong của các anh sao?”
Câu nói này khiến Phi Trì bật cười, trên khuôn mặt thư sinh ấy lại hiện lên toàn là sự chế giễu.
“So với việc bị hành hạ đến sống không bằng chết, thì chết có là gì, huống hồ lão đại của chúng tôi không thích giết người”
Cho nên mọi việc đụng đến máu me đều là do đám thuộc hạ nhúng tay vào thôi.
Nếu để kể ra, Sở Tử Phong từng suýt giết một người, dù trong giới việc xử lí vài con kiến không hề là gì với bọn lãnh đạo của các tổ chức, thế nhưng đối với Sở Tử Phong lại là cái gì đó rất khác biệt, vì bên cạnh hắn có một người đặc biệt.
Năm đó súng đã lên cò, nhưng vì có Lục Y Y mà viên đạn ấy mãi mãi không bắn ra, vì vậy cậu mới có thể sống đến bây giờ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-thuong-cua-han-chua-lanh-boi-em/2894783/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.