Lục Y Y vẫn đứng đó thế nhưng Sở Tử Phong thì càng ngày càng xót xa, bởi nước mắt cô đã chan hoà trên mặt rồi.
Hắn cuối cùng vẫn là không chịu được, nhẹ nhàng cầm lấy tay cô, Y Y dường như được thời bùng nổ liền oà lên khóc lớn, cô tức giận đấm nhiều lần vào ngực hắn, còn Sở Tử Phong chỉ mỉm cười bất lực.
“Chú là đồ khốn nạn, từ giờ đừng có đến gần Y Y!!”
Đối diện với con mèo đang nổi cáu đương nhiên người ta sẽ chạy xa, nhưng Sở Tử Phong vẫn cứ thế ôm Lục Y Y vào lòng, mặc kệ cho con mèo này cào hắn đến sứt da.
Hắn dịu dàng hôn lên trán cô, lau đi những giọt nước mắt uất ức
“Y Y ngoan, lần sau tôi sẽ không đùa em nữa, nín đi được không?“
Triệu Tinh Y nhìn hai người họ mà bất ngờ đến há hốc, đây là lão đại Sở Tử Phong mà cô thấy mấy tiếng trước sao?!
Một lão đại không nể nang ai, lại đầu hàng trước một cô nhóc?
Có vẻ như hình tượng của hắn đã sụp đổ rồi.
…
Lục Y Y lúc này mới bình tĩnh ngồi yên trên bàn ăn, cô cảm thấy xấu hổ đến chết mất, đối diện với người phụ nữ tóc đỏ xinh đẹp kia Y Y ngượng ngùng.
“Em..em xin lỗi, em không biết chị là bạn mới của Sở Tử Phong”
Hắn gắp cho cô một miếng thịt cá, sau đó lạnh giọng.
“Là thuộc hạ mới!”
Lục Y Y quay sang lườm hắn, Sở Tử Phong đành ngậm miệng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-thuong-cua-han-chua-lanh-boi-em/2894782/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.