Lục Y Y tỉnh dậy đã là hơn bảy giờ, ánh nắng của mùa hè mới sáng sớm đã rất gay gắt.
Cô cảm thấy cơ thể có chút khác, nhìn xuống đã thấy trên người mình là một bộ quần áo ngủ, chẳng trách lúc ngủ lại thoải mái như vậy.
Cô loáng thoáng thấy tiếng người ngoài cửa, đành vạch chăn bước ra, cả người mỏi nhừ.
Ngoài sân Phi Trì và Triệu Tinh Y đang bàn bạc gì đó, Lục Y Y nhìn sang hai bên hành lang mới biết cô đang ở trụ sở, chỉ hơi dụi dụi mắt do còn ngái ngủ.
Hai người kia vẫn bàn bạc hăng say, không hề phát hiện Lục Y Y đã tỉnh giấc, cô mơ màng đi đến bộ bàn ghế nhỏ nơi họ đang ngồi, trước vẻ ngơ ngác của hai người đó cô chỉ ngáp dài ngáp ngắn rồi nằm bò ra bàn.
“Huhu người em mỏi nhừ rồi”
Có ai đó búng vào gáy cô, Lục Y Y có chút tỉnh táo, quay lại đã thấy Hạ Nguyệt Di mỉm cười châm chọc ở đằng sau.
“Sao hả? Chiến đấu với lão đại ở địa hình thực hành xong nên mệt quá à?”
Lục Y Y nhếch mép, kiểu trêu ghẹo này của Hạ Nguyệt Di chắc sẽ theo cô ấy suốt đời.
“Cô giáo nói sai rồi”
Triệu Tinh Y hùa theo Hạ Nguyệt Di, lúc này cô mới thấy hai người họ thật là giống nhau ở cái dáng vẻ cợt nhả.
Triệu Tinh Y “ồ” lên một tiếng, sau đó tươi cười đầy ẩn ý nhìn cô.
Lục Y Y không chịu thua, cô lấy lại tỉnh táo, khí thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-thuong-cua-han-chua-lanh-boi-em/2894722/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.