Lục Y Y vẫn tiếp tục vở kịch của mình, cô vẫn đang nước mắt lưng tròng thì nghe được tiếng đàn em của tên to lớn kia báo cáo.
“Đại ca, bà chủ có chỉ thị là không được làm hại con bé này”
Làn gió tát mùi khói vào mũi Y Y, cô khó chịu nhăn mặt, ánh mắt lướt qua toàn bộ toà nhà xung quanh, Lục Y Y có một linh cảm về bà ấy.
Cô cố giữ hình tượng nức nở, sau khi Sở Tử Phong lộ mặt đàm phán Lục Y Y liền dùng tay âm thầm ra ám hiệu.
“Lão đại Lion đúng là khí thế hơn người..”
Lời còn chưa dứt Sở Tử Phong đã nhanh nhẹn quăng khẩu súng về phía cô, Lục Y Y thúc mạnh vào bụng tên cao to rồi đá vào người hắn làm đà bật lên túm lấy khẩu súng, suốt quá trình chỉ diễn ra trong vài giây.
Cô nhả liên tiếp một loạt đạn, sau đó với ánh mắt không ngờ nổi đám to con đó lần lượt ngã gục.
“Phù”
Vừa thở phào thân ảnh cao lớn đã vụt đến lôi cô vào lòng.
“Em có sao không?”
Lục Y Y vỗ lưng hắn, sau đó mắt liền tối sầm, cô vội đẩy hắn ra rồi gấp gáp nói.
“Cho người tìm ở mấy toà nhà gần đây đi, có thể bọn chúng vẫn còn đồng loã đang quan sát chúng ta”
Sở Tử Phong liếc nhìn Tào Phi, anh lập tức liền dẫn người đi, sau khi đã yên ắng họ lên xe đi thẳng về biệt thự của Sở Tử Phong ở thành phố Z.
Cho đến lúc nhìn thấy giọt máu rơi trên nền gạch trắng Lục Y Y mới giật mình kéo Sở Tử Phong lại, lập tức phát hiện một bên tay hắn đã thấm máu đỏ tươi.
Màu máu đỏ không thể nổi bật giữa bộ vest đen tuyền, nhưng nó vẫn đủ làm ướt cả một mảng áo.
Trương Bạch Hàn lập tức gọi bác sĩ đến còn Lục Y Y thì đỏ hoe mắt.
“Sao lại để đám giun dế đó bắn trúng hả!”
Sở Tử Phong cười bất lực, do mất nhiều máu nên đôi môi hắn hơi nhợt nhạt, có điều vẫn không thể làm lu mờ đi vẻ nam tính điển trai của bản thân.
“Là tôi bất cẩn, xin phu nhân cứ trách phạt”
Lục Y Y tức đến suýt khóc, bị thương thành ra như vậy mà vẫn còn hơi sức mà trêu chọc.
Bác sĩ do Trương Bạch Hàn gọi tới rất nhanh, đồng thời anh cũng giúp Lục Y Y xử lí bên phía các bạn học, bây giờ ba người đang ngồi yên vị trên ghế, Sở Tử Phong còn có một lớp băng gạc cuốn trên tay.
“Không ngờ thân thủ của em dâu lại tốt thế đấy”
Sở Tử Phong lườm Trương Bạch Hàn một cái, sau đó liền đi lấy cho Lục Y Y cốc nước, khi chỉ còn hai người sắc mắt của Trương Bạch Hàn liền trầm xuống.
“Em đã tham giá khoá huấn luyện của Sở Tử Phong à?”
Lục Y Y hơi ngẩn người, nhưng vẫn gật đầu, có lẽ là do chiêu thức và cả phong cách dùng súng của Lion quá rõ ràng lên Trương Bạch Hàn có thể dễ dàng nhận ra.
“Tên điên này!!”
Trương Bạch Hàn nhìn về phía Sở Tử Phong đang đi tới, nghiến răng mắng một câu.
Có lẽ Sở Tử Phong cũng đoán được Trương Bạch Hàn mắng hắn vì điều gì, sau khi đưa cốc nước cho Lục Y Y thì bình thản nói.
“Cậu có ý kiến gì sao?”
“Lục Y Y vẫn còn nhỏ như vậy, cậu đã bắt em ấy tham gia huấn luyện, em sao mà hoàn thành được!”
Từng là người tham gia vào khoá huấn luyện ấy, Trương Bạch Hàn hiểu rõ mức độ khắc nghiệt của nó, vậy nên một cô gái yếu đuối nhỏ nhắn như Lục Y Y thì làm sao có thể?!
“Tiểu Mộc nhà tôi thể lực rất tốt, nhưng tôi cũng chỉ dám để em ấy học chút võ phòng thân…”
Một cô bé yếu đuối, khi còn nhỏ lại suýt mất nửa cái mạng, thân thể từ đó như bị sụp đi một nửa sức lực, vậy thì việc bắt Lục Y Y tham gia khoá huấn luyện chẳng phải là rất quá đáng sao?
Lục Y Y có hơi cau có, cô đặt cốc nước xuống rồi nhìn Trương Bạch Hàn.
“Em đã hoàn thành khoá huấn luyện rồi!”
Anh lập tức ngây ngốc nhìn cô, dáng vẻ nhỏ bé lại ẩn chứa một khí thế quật cường, khiến ai quan sát cũng phải nể phục.
Trương Bạch Hàn lại nghe thấy giọng nói bình tĩnh của Sở Tử Phong.
“Hàn này, thế giới của Y Y và Hạ Mộc không giống nhau”
Hắn xoa đầu Lục Y Y rồi lại nói tiếp.
“Trần Hạ Mộc có thể mạnh mẽ xử lí những vấn đề mưu mô trong giới giải trí, cậu cũng có thể nhẹ nhàng ngăn cản những thế lực cỏn con muốn ngáng chân cô ấy”
“Thế nhưng Y Y của tôi không giống như vậy, em ấy xuất thân là hào môn danh giá, định sẵn là phải dấn thân vào con đường tranh chấp đầy gai góc”
“Hơn nữa em ấy sau này sẽ là vợ tôi, vợ của một lão đại Lion sao có thể giống người khác được, mỗi ngày mở mắt đều sẽ có rất nhiều người muốn giết bằng được em ấy, như vậy nếu không để em ấy trở lên mạnh hơn thì sao có thể an tâm đây”
Trương Bạch Hàn hơi ngẩn người, sau đó như thông suốt chỉ gượng gạo mỉm cười.
“Bao năm qua lần đầu thấy cậu nói nhiều vậy đấy ha ha”
“Được rồi, tôi sai rồi, xin tạ lỗi bằng một bữa ăn vào ngày nào đó nhé”
Trương Bạch Hàn cười tươi nhìn Lục Y Y đã ngồi cạnh Sở Tử Phong từ lúc nào, cánh tay đang trúng đạn của Sở Tử Phong dù đau nhức nhưng vẫn dang rộng để ôm chặt cô ấy.
Bất chợt Lục Y Y lên tiếng, là hướng về phía Sở Tử Phong nói.
“Mẹ em vẫn ở bên Mỹ đúng không?”
Hắn cau mày lôi cô vào sát hơn, xoa nhẹ lên gáy cô.
“Sao vậy?”
Lục Y Y vội quay sang Trương Bạch Hàn.
“Hồi nãy bị khống chế anh có nghe thấy họ báo cáo gì không không?”
Lúc này như nhớ ra một việc quan trọng Trương Bạch Hàn liền im lặng hồi lâu, sau đó nghi hoặc.
“Ý em là người đứng sau có thể là mẹ em?”
Lục Y Y không dám khẳng định, chỉ quay về phía Sở Tử Phong.
“Lúc đó họ nói bà chủ của họ không cho phép họ làm em bị thương, vả lại người có đủ quyền lực để huy động một tổ chức đông như vậy ở thành phố Z thì có rất ít người”
Trước đây khi còn nhỏ Lục Y Y đã biết mẹ và ba dù sống dưới cái mác hôn nhân nhưng hai người lại vốn không có tình cảm gì, hơn nữa mỗi người đều sở hữu một thế lực cho riêng mình.
Chỉ có điều ba cô thì không tham gia hắc đạo, còn mẹ cô thì lại là bà trùm chân chính, Lục Y Y từng nghe ba nói mẹ có một thế lực ở thành phố Z, chính vì vậy cô nghi ngờ hôm nay cô đã chạm trán mẹ mình.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]