Tay phải Chu Quyền xoa mông cho cô, tay trái đặt đồ ăn.
Anh đặt điện thoại xuống giường, rũ mắt nhìn cô: “Em đứng lên đi.”
Phong Nhã Tụng khẽ “Dạ” một tiếng, tụt từ trên đùi anh xuống, mũi chân còn chưa chạm đất thì anh nâng cánh tay cô đỡ dậy.
Phong Nhã Tụng đặt chân trần xuống thảm, nhìn Chu Quyền đứng dậy, đi tới trước bàn máy tính, gập laptop lại rồi cất đi. Hình như anh đang dọn chỗ cho cô học.
Sau đó anh đặt máy tính xuống sô pha, cầm chai nước lên uống hai ngụm, tiếp đó quay đầu lại nhìn cô.
Phong Nhã Tụng yếu ớt hỏi: “… Em được mặc quần chưa ạ?”
Chu Quyền gật đầu, sau lại nói: “Em mặc đi.”
Quần bò bó sát người, kéo tới đùi, lại hướng lên trên, khi chạm phải nơi bị đánh thì hơi nhói đau.
Chu Quyền nhìn động tác của cô, hỏi: “Em có mang quần rộng đi không?”
May mà Phong Nhã Tụng có mang, cô lập tức ngẩng mặt lên đáp: “Em mang theo quần đồng phục ạ.”
Chu Quyền không để ý tới đề nghị này của cô, hỏi cô: “Em mặc được đồ ngủ của khách sạn chứ?”
Phong Nhã Tụng gật đầu.
Chu Quyền bước tới trước tủ quần áo, nhấc một cái mắc áo treo đồ ngủ màu đen ra.
Anh tháo quần ngủ, đặt xuống giường.
Sau đó anh quay trở lại sô pha. Khi đi ngang qua Phong Nhã Tụng, anh duỗi tay chỉ vào giường: “Em đi thay đi.”
Dứt lời, anh ngồi xuống sô pha, đặt notebook lên đầu gối rồi mở ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-tay/3456447/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.