Sau chuỗi ngày chiến tranh lạnh đó, chúng mình lại trở về như trước, thậm chí đôi khi mình có cảm giác ai đó đã cướp đi một Nhật Hưng vô lo vô nghĩ như trước kia, thay vào đó là Nhật Hưng với thói quen dính lấy người mình. Cậu ấy cực kì thích véo má, còn đòi gặm luôn hai chiếc "má bánh bao", nựng cằm, nắm tay nắm chân, lâu lâu mè nheo đòi ôm hôn đủ đường.
Phạm Gia Nhật Hưng này khác xa tưởng tượng của mình, thua có bốn tháng tuổi mà như con nít vậy đó.
Vâng, nhưng mà chìm đắm trong tình yêu làm mình quên mất anh bồ của mình có bao nhiêu trai gái đem lòng nhớ thương ngày đêm, điển hình là khi tham gia giải đấu bóng đá nam do trường tổ chức.
Lớp mình là một trong những ứng cử viên tiềm năng cho chức vô địch. Trước kia, lâu lâu đám chúng nó mới lên kèo đi đá, còn bây giờ, ngày nào cũng có sẵn bộ đồ đá banh và đôi giày để đi học xong là bay sang sân đá banh liền.
Các cậu hãy thử tưởng tượng bầu không khí náo nhiệt như mấy ngày World Cup, dân trường chuyên mong ngóng bao nhiêu thì bọn giặc lớp mình mong ngóng gấp mười lần như thế.
Bọn con trai thì ngày ngày đi tập, lũ con gái thì chuẩn bị bánh nước đến sân bóng, còn không quên tập dượt bài ca cổ vũ cơ.
Đội bóng lớp mình gồm Phước, Khoa, Trung, Vinh, Lân, Nhân, Hòa, Bá và tất nhiên là anh yêu Nhật Hưng của mình rồi.
Trường mình có 21 lớp, chia thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-tay-duong-phen/3593509/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.