Edit: Hâm Còi
Trì Lục choáng váng, đang muốn nhắc nhở anh nơi này là văn phòng làm việc thì người đàn ông trước mặt liền chặn môi cô lại, cô chẳng còn thời gian để mở miệng nhắc nhở.
Trì Lục khẽ chớp mắt, không bao lâu sau cũng bị những cái hôn của Bác Diên làm cho mơ màng, vô thức chủ động ôm anh đáp lại.
Cô ngồi trên đùi anh, càng thuận lợi cho động tác của Bác Diên.
Thân thể hai người dán chặt vào nhau không kẽ hở, lưỡi bị môi người đàn ông câu lấy, không còn nơi nào để trốn.
Âm thanh nức nở của Trì Lục vang lên, bị đau nên muốn đẩy anh ra, Bác Diên thoáng lui về sau một chút, một tay ôm lấy cô đặt lên bàn làm việc.
Mặt bàn lạnh băng khiến cô cảm thấy hơi không thoải mái.
Cô nhíu mày mơ màng nói: “Lạnh.”
Yết hầu anh khẽ di chuyển, ậm ừ đáp lại: “Ừ.”
Một giây sau, bàn tay của anh để xuống làm tấm đệm cho cô, lòng bàn tay ấy ấm áp lại rộng rãi, Trì Lục không cảm thấy lạnh nhưng thay vào đó là sự xấu hổ đang lan rộng, một loại cảm giác thẹn thùng mà không thể diễn tả bằng lời.
Cô mất tự nhiên, di chuyển hai chân, giương mắt nhìn Bác Diên: “Anh…”
“Hử?”
Bác Diên cúi đầu lại đụng vào môi cô, không nhanh không chậm hôn xuống: “Còn lạnh không?”
“Không phải.”
Trì Lục đỏ mặt, có chút khó chịu: “Anh có thể bỏ tay ra được không?”
Bác Diên nhìn chằm chằm đôi tai đang dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-rang/2888939/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.