Edit: Hâm Còi
Lên máy bay, Trì Lục vẫn chưa nhận lỗi. Cô lắc lắc cánh tay Lâm Tĩnh Nghi, bày ra vẻ mặt cún con: “Chị Tĩnh Nghi, ban nãy em giỡn mà.”
Lâm Tĩnh Nghi hừ lạnh một tiếng: “Chị nhìn vẻ mặt em là không muốn đi.”
Mắt Trì Lục giật giật, dù thực sự thì cô có suy nghĩ đó nhưng có cho vàng cô cũng không dám thừa nhận.
Cô lắc đầu: “Không có mà, em chỉ nói để dỗ thầy Bác thôi.”
Lâm Tĩnh Nghi tử tế nói tiếp: “Ừ, vì dỗ người yêu mà nói dối chị.”
Trì Lục nghẹn.
Cô nhìn Lâm Tĩnh Nghi vài giây rồi nói: “Được thôi, chị muốn thấy vậy thì là vậy.”
Lâm Tĩnh Nghi: “…”
Cô vừa buồn cười vừa giận, trừng mắt nhìn Trì Lục, cốc một cái lên đầu cô rồi nhìn ra ngoài: “Thật sự không nỡ à?”
Trì Lục gật đầu: “Vâng ạ.”
Thừa nhận chuyện này cũng chẳng phải là vấn đề gì to lớn để cho Trì Lục không thừa nhận cả.
Lâm Tĩnh Nghi cười: “Thật sự không hiểu được thanh niên các em yêu đương.”
Trì Lục cũng cười, tựa người vào cửa sổ: “Em cũng không hiểu.”
Hai người nhìn nhau cười.
Thật ra Lâm Tĩnh Nghi không giận thật, cô biết Trì Lục có chừng mực, nhưng cũng sẽ lo lắng nếu Trì Lục không suy nghĩ bằng lý trí.
Nói thế nào nhỉ, là con người ai cũng có thời điểm bị cảm xúc chi phối. Đôi khi cô sẽ lo lắng lý trí của Trì Lục có lúc bị con tim lấn át. Một khi Trì Lục đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-rang/2888937/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.