La Tú Quỳnh không thể nào ngồi im chờ đợi được. Bà ta lao ra ngoài.
Cảnh Phong nhún vai tỏ vẻ tùy ý.
Cảnh Lân hít sâu một hơi. Đợi thêm chút nữa, ông ta sẽ không để yên chuyện này.
Nhưng khi vị luật sư công bố tên người thừa kế ông ta như ngã quỵ. Rất nhanh liền lao đến tóm lấy cổ áo vị luật sư quát. Gương mặt trở nên khó coi.
“Nói láo. Sao có thể như vậy được. Người thừa kế phải là tôi, Cảnh Lân không phải ai khác.”
“Đó là sự thật. Tất cả đều là cháu trai ngài Cảnh Phong. Chúng tôi chỉ làm đúng theo ý nguyện.”
“Không phải! Không phải!”
Ông ta ném vị luật sư ra, giật lấy bản di chúc kiểm tra. Nhìn vào cái tên càng khiến ông ta khó chấp nhận được. Rõ ràng bản di chúc là họ soạn thảo và bắt ông nội Cảnh kí vào. Sao giờ lại như vậy.
Ông ta xé bát bản di chúc quát lên.
“Nó là giả. Tất cả là giả.”
“Tất cả đều là sự thật.”
Ai cũng ngẩn người nhìn về phía giọng nói.
Vẻ mặt ai cũng đều như nhau, hốt hoảng có, sợ hãi có và kinh ngạc.
Cảnh Lân sợ đến ngã xuống, lùi lại phía sau.
“Con không cố ý. Con không muốn chết. Ba, con sai rồi. Con sai rồi. Đừng qua đây.”
Ông ta sợ hãi đến nỗi bản thân vô thức giật trúng vật trang trí phía sau. Cả một khối đèn lớn ngã xuống đè lên người ông ta.
“A…”
Ông nội Cảnh nhìn theo thở dài. Ác giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-qua-tim/3505672/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.