Tô Lệ không thể nào chấp nhận được đứa con trai duy nhất của mình bị nhốt trong ngục tù. Nhân chứng vật chứng đều rõ ràng không thể nào chối được trách nhiệm. Bà không ngờ Cảnh Phong lại dùng trò này để bẫy Cảnh Bảo.
“Mẹ! Con không muốn ở tù đâu. Tất cả là do anh ta cố ý sắp đặt. Con…”
Anh ta khóc lóc gào lên.
Nhân viên cảnh sát liền giữ lại nhắc nhở.
“Xin lỗi! Nếu anh còn nháo lên như vậy chúng tôi có thể hạn chế quyền thăm nuôi của người nhà.”
“Tôi bị người ta hãm hại. Thả tôi ra đi mà.”
Tô Lệ liền an ủi.
“Sẽ không sao đâu. Con nghe mẹ. Mẹ sẽ đưa con ra ngoài.”
“Thật không mẹ? Con không muốn ở tù đâu. Mẹ phải nhanh chóng đưa con ra ngoài.”
Bà ta gật đầu.
[…]
Rời khỏi cục cảnh sát.
Tô Lệ thẩn thờ ngồi trên ghế đá. Tại sao mọi chuyện lại đến mức này… Hay là, có người nhúng tay vào chuyện này. Trong lòng bà ta liền suy nghĩ đến một khả năng. Bà ta híp mắt đứng dậy. Được lắm, tôi không để yên chuyện này. Tuyệt đối không.
[…]
***
Ngân hàng Viễn Phong.
Lê Phúc càng nhìn về phía Cảnh Phong càng cảm thấy tự hào về bản thân mình. Vì đã biết lựa chọn chỗ dựa mà. Anh ta cầm bản báo cáo đi đến.
“Boss! Ngài thật cao tay. Lợi hại, lợi hại.”
Cảnh Phong gấp văn kiện lại.
“Đừng nịnh bợ tôi.”
“Tôi nói thật. Không nịnh bợ chút nào cả. Boss! Ngài có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-qua-tim/3500484/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.