Lúc này, mẹ cô Phan Liễu cũng đến nơi. Bà lo lắng bước vào.
“Con sao rồi? Giờ thấy trong người thế nào?”
“Mẹ, con không sao.”
Cô nở nụ cười.
“Con thật là…”
Thấy cô như vậy bà cũng yên tâm phần nào.
Cảnh Phong cầm hộp giữ nhiệt từ cửa bước vào đã nhìn thấy bà.
“Mẹ đến rồi.”
“Ừm! Mẹ cũng vừa đến thôi.”
Anh đặt hộp giữ nhiệt lên bàn, mở ra. Là cháo và ly sữa nóng.
“Xin lỗi mẹ. Là con không chăm sóc tốt cho Thư Di.”
Phan Liễu lắc đầu.
“Chuyện này không thể trách con. Không ai muốn xảy ra chuyện này cả. Dù sao con cũng có công việc. Không thể nào suốt ngày cứ theo nó mãi.”
“Cám ơn mẹ!”
Thấy anh chăm sóc tốt cho con gái mình như vậy làm sao bà có thể trách đây.
Trần Thư Di xoa xoa bụng nhỏ cũng đói thật nhưng lại không muốn ăn.
Cảnh Phong nhìn sắc mặt cô liền đi đến kiểm tra.
“Em khó chịu ở đâu sao?”
“Không phải. Em, không muốn ăn.”
Giọng cô có chút nhỏ lại.
“Ăn một chút thôi.”
Anh lấy cháo, mút một muỗng nhỏ thổi qua đến khi vừa ăn.
“Ngoan! Há miệng nào.”
Phan Liễu nhìn hai vợ chồng trẻ cũng không nở làm phiền thế là bà bước ra ngoài.
Vừa ra đến đã nhìn thấy ông nội Cảnh. Mà lại đến một mình. Bà nhíu mày.
Vừa nhìn thấy Phan Liễu ông đã nhận ra.
“Thư Di thế nào rồi?”
Phan Liễu có chút ngẩn người nhìn ông. Sao thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-qua-tim/3490566/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.