Ông nội Cảnh vì quá tức giận đứa con trai của mình mà cơn đau tim tái phát. Và lập tức được đưa đến bệnh viện.
Ở bên ngoài phòng bệnh, ai cũng tỏ ra lo lắng.
Cảnh Phong thật sự rất chán ghét sự giả tạo như vậy. Dường như tuổi thơ của anh đều gắn liền với nó.
Trần Thư Di ngồi bên cạnh.
“Cảnh Phong! Anh có sao không?”
Cảnh Phong nắm lấy tay cô.
“Anh đưa em về.”
“Nhưng ông nội… Em muốn thấy ông tỉnh lại mới về có được không.”
Cảnh Phong cũng không muốn ép buộc cô chỉ gật đầu.
Cảnh Lâm nhìn đã không vừa mắt.
“Ông nội vẫn còn ở phòng cấp cứu. Cô ở đây còn giả vờ làm gì. Đúng là…”
“Người không có quyền lên tiếng nhất chính là ông.”
“Ta là ba con. Con vì nó mà ăn nói với ba mình như vậy hả?”
Cảnh Phong híp mắt.
Anh đứng dậy, tóm lấy cổ áo ông ta.
Vì chiều cao trên lệch khiến ông ta phải nhón chân lên. Ông ta, có chút hoảng.
“Thả ra. Cảnh Phong, mày điên rồi.”
“Tôi điên cho ông xem”
Vừa dứt lời, một cú đấm như trời giáng đã rơi xuống mặt ông ta.
“A… Mày, đồ nghịch tử.”
Ông ta ngã xuống nền gạch, ôm mặt quát lên.
Mọi người đều muốn ngăn lại nhưng không thể làm gì khác.
Trần Thư Di chạy đến ôm lấy anh.
“Cảnh Phong! Đừng mà. Đây là bệnh viện đó.”
Cảnh Phong hít sâu một hơi, cố gắng hạ xuống cơn giận của mình. Không được làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-qua-tim/3484268/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.