Trần Thư Di vội vàng đẩy anh ra, hơi thở có phần dồn dập.
“Anh ăn cơm đi, vẫn còn nóng.”
Cảnh Phong nhìn cô, gương mặt ửng hồng càng nhìn càng muốn cắn một cái.
Anh nới lỏng cà vạt ra, vẫn giọng trầm thấp ấy nhưng trong câu nói lại hoàn toàn khác hẳn.
“Quả thật rất đói.”
“Vậy anh ăn đi. Em lấy ra cho anh.”
Cô đứng dậy đi về phía bàn.
Cảnh Phong đứng dậy vòng tay bế cô đặt lên bàn.
“A… Anh làm gì vậy?”
Cô chóng tay lên ngực anh. Vì hiện tại, cả người cô đều nằm gọn trong vòng tay nóng rực của anh.
Cảnh Phong nhếch nhẹ môi.
“Ăn em thì sao?”
“Hả? Em… Anh đừng đùa nữa. Em về đây.”
Trần Thư Di xấu hổ lí nhí nói.
Cảnh Phong không nói không rằng, nắm lấy bàn tay nhỏ của cô đặt lên đũng quần mình.
Trần Thư Di trố mắt. Dù là qua lớp vải nhưng rất nóng nha. Sắp bỏng tay luôn rồi. Cô muốn rút lại nhưng không cách nào rút ra được.
“Em…”
Cảnh Phong thật sự không một động tác thừa, kéo thắt lưng ném sang một bên.
“…” Trần Thư Di.
Tay cô hiện tại đã ở vị trí nóng nhất luôn rồi. Lúc nãy còn có lớp vải che chắn nên không đến mức độ đó.
“Nó muốn được em vuốt ve yêu thương. Em như vậy là đang ghét bỏ sao.”
“Không có!”
“Hửm?”
“Cảnh Phong, anh xấu lắm.”
Anh hôn lên vành tai cô. Phả hơi thở nóng rực.
“Em thử đi. Cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-qua-tim/3458469/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.