"Ngụ tiến sĩ!"
"Ngụ tiến sĩ! Ngụ tiến sĩ!"
Ngoài cửa phòng thí nghiệm, một hình cầu tròn vo từng chút từng chút va chạm cửa, phát ra tiếng vang "Rầm rầm rầm" chói tai.
Âm thanh thanh thúy là phát ra từ hình cầu này.
"Ngụ tiến sĩ!" Kêu vài lần nhưng không nghe được đáp lại, nó liền dừng, hình cầu tròn vo dừng ở cạnh cửa.
Hình cầu này là từ sương mù màu lam không rõ thành phần tạo thành, tràn đầy cảm giác khoa học, nhìn lạnh băng, rất cứng rắn.
Sau khi nó rơi trên mặt đất, nó liền nghe thấy hai tiếng "Cạch cạch", rồi từ viên cầu vươn ra tứ chi.
" Ong~" một tiếng, phía trên hình cầu sáng lên hai vòng tròn màu trắng, như vậy rất giống đôi mắt, hóa ra là hình dáng người máy cá nhân.
A Bảo ở cạnh cửa đi hai vòng, rõ ràng chỉ có hai vòng tròn phát sáng, nhưng lại có thể biểu đạt cảm xúc thật chuẩn xác.
Nó thấy rất mất mát.
Nghe nói Ngụ tiến sĩ đã vào phòng thí nghiệm 10 năm chưa ra ngoài, mặc kệ bên ngoài có chuyện lớn, đều không liên quan tới nàng.
Mình sợ là kêu không được.
Vậy phải làm sao bây giờ đây?
"Cạch"—
A Bảo đang nghĩ ngợi, phía sau cửa lại bỗng nhiên mở.
" Ngụ tiến sĩ!" Thân thể hắn không nhúc nhích, đầu tròn vo xoay 180 độ, nhìn về phía sau.
Cửa mở ra, một cô gái đứng đằng sau cửa.
Nàng dáng vóc rất cao, làm A Bảo phải cố ngẩng đầu xem.
Thân hình nàng mảnh khảnh, mặc áo blouse trắng, mặt mày như họa, ngũ quan tinh xảo rõ nét, da thịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-qua-tim-sung-cua-nu-chu-yandere/219735/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.