Edit: Fuly
Cung điện rộng lớn, chỉ mới qua vài ngày ngắn ngủi mà trở nên hoang vắng lạnh lẽo như bỏ hoang lâu năm, cung nữ thái giám cũng không biết đi nơi nào, ly trà trên bàn chỉ còn lại bã từ đêm trước, nhưng lại chẳng có ai đến đổi.
Minh Uyên bước vào cửa chính, thấy cảnh tượng như vậy mi tâm liền nhíu lại, nhìn quanh cũng chẳng thấy người ngày thường hay ngồi ở bên cửa sổ đọc sách.
Trong phòng có người nhỏ giọng kêu: "Ánh Ngọc, rót cho ta ly trà ."
Nhưng không ai trả lời, chỉ có âm thanh yếu ớt gọi tên Ánh Ngọc đó.
Minh Uyên sải bước đi vào bên trong, vừa lúc thấy Nguyệt Dương phu nhân đang nằm trên giường, sắc mặt nàng ta tái nhợt yếu đuối, cúi đầu gọi cung nữ cận thân, đôi môi đã trở nên khô nứt.
Trong lòng chợt bùng lên lửa giận, hắn quay trở về đại điện, lạnh giọng sai Cao Lộc đi pha trà, cuối cùng tự mình bưng chén đi tới bên giường.
Ý thức của Nguyệt Dương phu nhân đã hơi mơ hồ, chưa kịp phân biệt người đến là ai, liền bưng ly trà uống một hớp, sau khi tinh thần khôi phục hơn đôi chút mới ngẩng đầu nhìn lại, vừa thấy liền cứng người tại chỗ.
"Hoàng thượng?" Tay của nàng ta buông lỏng, nếu không phải là Minh Uyên phản ứng nhanh, tiếp được cái ly, sợ rằng lúc này đã nghe được những tiếng loảng xoảng.
Minh Uyên thấy cảm xúc vừa mừng vừa sợ trong mắt nàng ta, trái tim đột nhiên xông lên cảm giác thương tiếc, hắn nhẹ nhàng đỡ nàng ta nằm xuống, cúi đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-pha-hau-cung/760063/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.