Chương trước
Chương sau
.........

Ma Đế phi thường tự tin vào năng lực của mình dù sao cả đời hắn chưa từng thất bại, nếu muốn nói Ma Đế là nhân vật mạnh nhất Đại Thiên Thế Giới cũng không phải là giả, một kẻ như vậy nhất định phải có sự tự tin vào chính bản thân mình, sự tự tin đó dần dần biến thành tự ngạo.

Ma Đế thực sự rất tự ngạo, hắn căn bản chưa từng để thế nhân vào mắt cũng như chưa bao giờ có suy nghĩ thất bại trong từ điển của mình có điều ngày hôm đó Ma Đế thực sự thất bại, hắn lần đầu tiên cảm thấy không nhìn thấu được một nữ nhân, ánh mắt của hắn lúc này có chút thất thần nhìn về phía Tố Ngôn.

Tố Ngôn vẫn như vậy, nàng căn bản không thay đổi gì, xinh đẹp, lạnh lùng, hoàn mỹ vô khuyết nhưng lúc này nàng có thêm một thứ, một thứ làm đến cả Ma Đế cũng phải động dung, trong mắt nàng mang theo một tia ôn nhu như nước thứ mà Tố Ngôn chưa bao giờ có.

Trên bảo tọa của mình Ma Đế lặng người, lần đầu tiên hắn muốn chiếm đoạt một nữ nhân, lần đầu tiên hắn thực sự muốn nàng làm Đế Hậu của hắn chứ không phải nữ nhân của kẻ khác, không phải là một quân cờ để hắn sẵn sàng gạt bỏ.

Thứ cảm xúc của Ma Đế không phải là tình yêu mà là cảm giác chiếm hữu của nam nhân, cảm giác nắm trong tay nữ nhân đệ nhất thiên hạ, một nữ nhân như vậy phải thuộc về nam nhân đệ nhất thiên hạ.

“Đã chọn được danh hiệu nào chưa?”....

Giọng nói của hắn vẫn quan tâm như vậy, vẫn ngọt ngào như vậy có điều thủy chung không có cách nào có thể một lần nữa lay động nổi Tố Ngôn.

“Băng Đế”.

Giọng nói lạnh lùng của Tố Ngôn vang lên, nàng quả thực không hổ là kiếm linh của Vĩnh Hằng Cổ Kiếm, thiên phú của nàng có thể không phải mạnh nhất thiên hạ này nhưng kiến thức của nàng tuyệt đối ít ai có thể hơn, cho dù là cường giả bước thứ tư như đám người Ma Đế hay Thần Đế cũng chưa chắc đã hiểu biết sâu rộng bằng nàng.

Không phải Tố Ngôn không muốn bước ra một bước này mà là nàng không có động lực để bước tiếp, chỉ cần nàng mặc kệ Vô Song, chỉ cần nàng mặc kệ hắn tự sinh tự diệt thì cả nàng và hắn đều không phải bước vào bàn cơ này, không phải đi theo lộ tuyến mà Ma Đế chọn sẵn nhưng nàng không làm được.

Nếu đã không thể bỏ mặc hắn thì nàng phải trở nên mạnh mẽ, mạnh mẽ đến mức có thể bảo vệ hắn, mạnh mẽ đến mức có thể che chắn cho hắn như hắn đã từng bảo vệ nàng, bước thứ ba đỉnh phong rất mạnh nhưng muốn bảo vệ Vô Song ở Ma Giới thì chưa đủ, nàng cần là cần Á Đế cảnh giới, chỉ có Á Đế cảnh giới nàng mới có sự tự do thuộc về mình, mới đủ sức bảo vệ nam tử của mình.

Tố Ngôn không biết cường giả bước thứ tư cực hạn ở đâu nhưng nàng có một niềm tin, một thứ niềm tin mãnh liệt nếu nàng cùng hắn ở bên nhau một lần nữa, nếu trận đánh ở Vĩnh Hằng Quốc Độ chỉ có một mình Ma Đế tiến đến hai người chắc chắn không thua, đây là sự tự ngạo của riêng nàng, sự tự ngạo của Vĩnh Hằng Cổ Kiếm.

Vĩnh Hằng Cổ Kiếm đã chết nhưng nói đúng hơn là nó sống trong một dạng hình thái khác, sự tự ngạo của nó chưa bao giờ mất đi, Tố Ngôn tin tưởng nếu nàng cùng Vô Song lại một lần nữa chiến đấu bên nhau lại một lần nữa kiếm chỉ thương thiên, một lần nữa dám đấu cùng Ma Đế một trận.

Danh hiệu Băng Đế của Tố Ngôn gần như không một ai biết cũng không một ai xưng tụng nhưng chỉ cần Ma Đế hiểu, chỉ cần Ma Đế công nhận là được, trước mặt Ma Đế lúc này là một Á Đế cường giả, tuy thực lực của Tố Ngôn không thể uy hiếp đến hắn nhưng cũng đã chứng minh ít nhất Tố Ngông cũng bắt đầu thoát khỏi bàn tay của hắn ít nhất nàng không cam chịu, ít nhất nàng không buông bỏ tất cả.

Tố Ngôn chỉ xuất hiện trước mặt Ma Đế một lần sau đó xoay người rời đi, nàng biết để nàng chân chính thoát khỏi kẻ này còn rất xa rất xa nhưng ít nhất Tố Ngôn muốn cho Ma Đế biết kể từ giờ phút này ít nhất nàng không còn là trò chơi của hắn, nàng là chính nàng, không còn là một con kiến hôi đến cả một lời nói của hắn cũng không thể chịu được, nàng không bằng hắn nhưng cũng tuyệt đối không phải hắn muốn nhào nặn thế nào cũng được.

Đại Đế cường giả như Ma Đế thực sự rất mạnh nhưng nếu không trực tiếp cường ngạnh ra tay thì gần như không bao giờ có thể tiêu diệt một Á Đế cường giả, đây là tiền vốn của Tố Ngôn, là thứ giúp cho nàng tự tin đối mặt với Ma Đế bởi nàng biết chỉ cần Ma Đế không cách nào ảnh hưởng đến tâm tính của nàng thì nàng sẽ đứng ở thế bất bại, Ma Đế chắc chắn sẽ không dám giết nàng.

Sau khi Tố Ngôn đột phá Á Đế cũng là lúc toàn bộ 11 vị Ma Tổ đứng đầu Ma Giới gặp tai họa, nàng vẫn mạnh mẽ như vậy, nàng vẫn bá đạo như vậy, một thanh Vĩnh Hằng Cổ Kiếm đến Đại Đế cường giả cũng phải e ngại, trong một ngày lấy thân phận sư phụ của Niệm nàng một tay quét qua 11 lãnh địa Ma Tộc, một người đánh cho toàn bộ 11 vị Ma tổ sống dở chết dở sau đó liền một tay mang theo Niệm biến mất khỏi ánh mắt Ma Tộc, biến mất khỏi ánh mắt thế nhân.

Tất nhiên 11 vị Ma Tổ không đến mức yếu như thế, bọn họ nếu hợp sức với nhau chỉ sợ Tố Ngôn cũng không có cách nào cường công nhưng nàng ra tay với từng người một thì lại là một phạm trù khác, kể cả Đệ Nhị Ma Tổ của Ma Giới cũng không cách nào dưới tay nàng chịu được quá 10 chiêu.

Tiếp theo toàn bộ Địa Ngục rung chuyển, một lần Tố Ngôn ra tay căn bản không thể dừng lại, trong một ngày nàng diệt sát 27 thế lực tại Ma Giới chỉ vì chúng dám đụng tới nam nhân của nàng, trong một ngày lần đầu tiên Ma Giới trải qua một cuộc thanh tẩy lớn đến vậy có điều ngoại trừ sợ hãi căn bản không có bất cứ ai dám đứng ra ngăn cản.

Á Đế không phải cả Ma Giới chỉ có mình Tố Ngôn, nếu là cường giả Á Đế từ bên ngoài dám đánh xuống Địa Ngục thì tuyệt đối phải chết, không cần Ma Đế ra tay cũng có người giết hắn nhưng nếu một Á Đế đánh xuống Địa Ngục mà không có Á Đế nào của Ma Tộc xuất hiện thì chỉ có thể có một nguyên nhân, cường giả này là người của Ma Tộc.

Thân là Ma Tộc Á Đế, cho dù làm bất cứ việc gì chỉ cần Ma Đế không lên tiếng thì hắn tuyệt đối làm đúng, đây chính là lí do khiến không ai dám hé răng.

Sau ngày hôm đó rốt cuộc cao tầng Ma Tộc mới biết tại sao Niệm trở thành Đệ Nhất Ma Tổ, ai bảo người ta có một vị sư phụ là Á Đế cường giả?, ai bảo sư phụ của người ta còn được Ma Đế ủng hộ?. Kể từ ngày hôm đó cái tên Niệm mãi mãi tiến vào quên lãng, không phải không ai nhớ mà không ai dám nhắc đến, không kẻ nào chán sống đến mức muốn chọc giận một vị Á Đế cường giả.

Từ ngày hôm đó vị trí Đệ Nhất Ma Tổ cũng không còn ai muốn nhắm đến, có thể bọn họ chưa bao giờ phục Niệm nhưng sư phụ của Niệm thì khác, vị trí này bọn họ không đụng vào được.

Tố Ngôn mang theo Niệm đến chính Diệt Sinh giới lãnh địa kiếp trước của hắn, nơi này từ đó về sau do nàng quản hạt, nơi này từ đó về sau là Ma Tộc cấm địa, Diệt Sinh Giới chỉ tiếp nhận tội phạm của Ma Giới tuyệt đối không cho phép thiên tài từ nơi khác tiến vào nếu không đến một người liền giết một người, thiên tài của Ma Tộc căn bản Tố Ngôn không ngại giết, giết càng nhiều nàng lại càng cảm thấy vui vẻ.

Trên đời này nếu phải nói ai là đệ nhất thiên tài Tố Ngôn căn bản không cần suy nghĩ mà trả lời là Vô Song, kiếp trước hắn là đệ tử của nàng, ai có thể rõ đồ đệ bằng sư phụ?, hắn là thiên tài đáng sợ nhất mà Tố Ngôn từng gặp.

Vô Song bản thân mang theo ma huyết, hắn là Vong Ngữ hắn không có cách nào sử dụng sức mạnh của Vong Ngữ nhưng lại phi thường mẫn cảm với luân hồi lực từ đó Vô Song có thể coi như hoàn toàn dễ dàng bước vào bước thứ ba, chỉ cần đạt đến bước thứ hai đỉnh phong hắn liền một hơi đột phá bước thứ ba.

Vô Song lúc này chưa phải Nghịch Thiên Tà Đế, hắn không có Yêu Huyết nhưng bản thân hắn lại có Kiếm Tâm, lại có Hỗn Độn Thể.

Kẻ nào có được Kiếm Tâm liền là trời sinh kiếm tu có điều Kiếm Tâm tuy mạnh mẽ nhưng cũng chia đẳng cấp, thiên phú kiếm đạo dựa rất nhiều vào đẳng cấp Kiếm Tâm, muốn biết đẳng cấp Kiếm Tâm tất nhiên phải nhìn bản mệnh kiếm của hắn, rốt cuộc là thanh kiếm nào gắn với mệnh cách hắn, trên đời này có thanh kiếm nào mạnh mẽ hơn Vĩnh Hằng Cổ Kiếm?, trên đời này căn bản không có ai nắm giữ Kiếm Tâm mạnh bằng nam nhân của nàng.

Cuối cùng là Hỗn Độn Thể, loại thể chất này Tố Ngôn phải cảm ơn Ma Đế, nếu Ma Đế không bỏ đủ vốn để đào tạo ra một Vân Vũ Vô Song đủ tư cách làm chủ nhân của nàng chỉ sợ Vô Song có lấy hết may mắn của tổ tiên tích gớp 10 đời cũng không thể nào luyện ra được thứ gọi là Hỗn Độn Thể.

Bản thân Hỗn Độn Thể chẳng có bất cứ tác dụng nào cường hóa sức mạnh hay chiến lực của chủ nhân nhưng loại thể chất này được coi là loại thể chất đi đúng nhất con đường của loài người.

Nhân tộc từ lúc sinh ra đã phi thường nhỏ yếu, so với bách tộc thì chỉ đáng làm đồ ăn nhưng nhân tộc biết học hỏi, biết mượn tinh hoa của mọi nhà, biết không ngừng tập hợp chúng lại để rồi càng ngày càng phát triển cuối cùng có một ngày liền đứng đầu bách tộc, để rồi có một ngày bọn họ làm chủ Nhân Giới.

Khả năng mạnh mẽ nhất của Hỗn Độn Thể là kết hợp, nó có thể dung hòa các loại huyết mạch có đẳng cấp tương đương với nhau, nó có thể giúp chủ nhân của mình lột xác, loại thể chất duy nhất không phụ trợ bất cứ thứ gì nhưng lại giúp chủ nhân của nó càng ngày càng mạnh, loại thể chất duy nhất có thể liên tục cải thiện thiên phú chủ nhân.

Tố Ngôn kiếp trước đã từng giúp Vô Song đột phá Á Đế thì hiện nay nàng cũng làm được, nếu đã không thể huỷ diệt con đường tu luyện của hắn thì nàng sẽ làm cho hắn đi được đến tận cùng, nam nhân của nàng nhất định lại một lần nữa bễ nghễ cửu thiên thập địa.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.