🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ngày đầu tiên được "ăn mặn", Thẩm Ôn Đình trở thành một vị vua vì sắc mà không thượng triều sớm.



Hông của Văn Ý rất đau, cô lót một cái gối ngồi trên ghế sofa, Thẩm Ôn Đình ở bên cạnh còn đang xử lý công việc, anh liên tục nhận điện thoại.



Lại xé một gói khoai tây chiên, Văn Ý tận dụng thời gian đút cho Thẩm Ôn Đình ăn, nghe anh nói tiếng Anh.



Kết thúc cuộc điện thoại xuyên đại dương, Thẩm Ôn Đình nhìn Văn Ý, "Bớt ăn đồ ăn được chế biến phồng lại."



"Ồ." Văn Ý trả lời một cách hờ hững, cô lướt xem văn bản trên điện thoại.



Hai mươi năm qua, những chuyện mà cô không nhớ được, Thẩm Ôn Đình đều nhớ cả. Những ký ức này, thời gian không lấy đi được.



Ném điện thoại sang một bên, Văn Ý lại lấy đống tranh Thẩm Ôn Đình vẽ cô ra xem lại một lần.



Khoảng chừng một trăm tấm, từ khi cô còn bé cho đến khi cô vào cấp ba. Nhìn ánh mắt cô trong bức vẽ, cô không nhịn được mà nhìn người đàn ông ở bên cạnh, "Sao em khóc nhè mà anh cũng vẽ vào vậy?"



Thẩm Ôn Đình nhìn theo hướng tay cô, "Lần đó em khóc lớn quá, đánh thức cả anh, ấn tượng sâu sắc."



Văn Ý: "..."



Chọc chọc vào người Thẩm Ôn Đình, Văn Ý không vui vẻ lắm, "Loại chuyện xấu hổ thế này, anh còn nhớ được những gì nữa?"



Thẩm Ôn Đình im lặng vài giây, "Mười tuổi em leo cây bị ngã, mười một tuổi em bị chó rượt, mười hai tuổi em

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-ngon-tay-am-ap/2645482/chuong-46.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đầu Ngón Tay Ấm Áp
Chương 46: Ba năm
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.